Rất Yêu, Rất Yêu Em
Chương 283 :
Ngày đăng: 03:35 19/04/20
Trên điện thoại vẫn lờ mờ có một hàng chữ Adam viết, nhưng Khương Thục Đồng chưa kịp xem.
Dù cho có xem rồi, cô cũng không thể biểu hiện khác thường.
Ánh mắt hơi liếc ngang của Cố Minh Thành đã nhìn thấy là tin wechat Adam gửi.
Anh giả vờ không nhìn thấy gì, bất chợt từ tay Khương Thục Đồng giật lấy điện thoại, “Trong phòng làm việc của chồng, sao lại không tập trung vậy? điều này không tốt.”
Tiếp theo, anh ép Khương Thục Đồng lên cánh cửa, bắt đầu hôn cô.
Khương Thục Đồng có chút mất tập trung, tâm trạng rối bời.
Cô chưa nói với Adam chuyện Tiểu Cù, sao anh lại đi Quý Châu rồi?
Sự không đáp lại nhiệt tình đã nói cho Cố Minh Thành biết cô phân tâm rồi.
Cố Minh Thành gọi điện thoại, bảo tài xế đến đưa Khương Thục Đồng về nhà.
Khương Thục Đồng bảo Cố Minh Thành trả điện thoại cho cô, Cố Minh Thành nói, “Tối đưa em! Nghe lời đi”
Khương Thục Đồng không muốn làm chuyện này trở nên bế tắc, nếu cô cãi nhau ầm ĩ với anh, tức là quan tâm Adam.
Cô không muốn rời xa Cố Minh Thành, sau khi cùng anh trải qua nhiều như vậy, cô không muốn một lần nữa chia tay anh, Cố Minh Thành đã hiểu lầm quan hệ của cô với Adam rồi.
Nhưng cô cũng không muốn để Adam và Tiểu Cù bên nhau!
Trước khi tài xế lái đi, Cố Minh Thành căn dặn, “Đưa phu nhân về nhà! Canh chừng cô ấy, không để cô ấy ra ngoài!”
Tài xế dường như rất kinh ngạc, dù sao thì hôm nay cũng là sinh nhật của phu nhân.
Có điều ánh mắt chủ tịch xem ra rất dữ tợn, cho nên, anh không dám phản bác.
Cố Minh Thành chăm chú nhìn câu tiếng Đức của Adam, ý là: Văn phòng Trung Quốc có người nói với anh, bảo anh đi Quý Châu tìm người phụ nữ đó, cô ta chỉ biết người phụ nữ đó đi Quý Châu, còn về cụ thể đi đâu, cô ta không rõ.
Cố Minh Thành cười nhạt một cái, chuyện này, anh không nhúng tay vào không được rồi.
Anh phát cáu rồi!
Anh dùng điện thoại của Khương Thục Đồng trả lời Adam: Người anh cần tìm tên là Cù Đông Đông, ở Tiểu học Hướng Dương Kaili, đi tìm cô ấy đi.
Adam không trả lời.
Anh trước giờ không phải là một người nói nhiều.
Cố Minh Thành lại gọi điện cho bảo mẫu ở nhà, hôm nay không được để Khương Thục Đồng dùng điện thoại, gọi điện cũng không được!
Anh đã nhìn ra được cảm giác chịu đựng mãnh liệt của Khương Thục Đồng rồi, cô đang chờ đợi.
Cô rất mệt, ngủ quên rồi.
Lúc nửa đêm, Khương Thục Đồng gặp ác mộng, mơ thấy Adam tìm thấy Tiểu Cù, cưới cô ấy, đưa cô ấy về Đức.
Tiểu Cù từng dùng những lời cay độc làm tổn thương Khương Thục Đồng, cô ta không xứng với Adam.
Hôm nay là sinh nhật Khương Thục Đồng, cô luôn nghi này nghi nọ.
Cô từ trong mơ tỉnh lại, gọi một tiếng “Adam”.
Cố Minh Thành cũng tỉnh rồi.
Cố Minh Thành đã trả lại điện thoại cho Khương Thục Đồng rồi.
Khương Thục Đồng cực kỳ không bình tĩnh chộp lấy điện thoại, tức tốc nhắn tin cho Adam, là ghi âm, “Adam, quay về, quay về!”
Cô hình như cũng nhận thức được bản thân làm vậy chỉ nhọc công vô ích thôi, cuối cùng, cô thuận theo giường trượt ngồi xuống đất, bắt đầu khóc thút thít.
Qua một lát, wechat của Adam trả lời, là Adam, “Sao vậy? Khương. Kaili rất đẹp, anh vừa vào khách sạn, mới tắm xong, Cù Đông Đông mà em nói với anh, anh vẫn chưa tìm được cô ấy, có điều, có thể ngày mai anh phải quay về Thụy Sĩ rồi, bên đó có ca phẩu thuật cần điều trị gấp! Cần anh tham gia. Đến lúc đó, anh không đi Hải Thành nữa. Gặp lại sau, Khương. Anh mới học được một câu thơ Đường: “Hải thượng sinh minh nguyệt, thiên nhai cộng thử thời” sau này, anh và em cách nhau ngàn dặm, nhưng đừng quên, anh luôn ở bên cạnh em!”
Khương Thục Đồng nghe xong câu này, bắt đầu khóc
Người đó từng cách cô rất gần, lại lần nữa muốn rời cô đi thật xa rồi.
Giống như người cha đưa con gái đi học, từ lúc con gái bước vào một môi trường mới, con gái phát sinh cãi vã với người khác, tất cả mối quan hệ đều không xác định, ông ấy lại không thể nhìn thấy được rồi!
Khương Thục Đồng nghĩ qua rất nhiều lần, tại sao Adam đến vào ngay lúc cô biết được Cố Minh Thành trên chiếc cân giữa tình yêu và tình thân đã chọn cha của anh ấy, tại sao lại một mực đến vào trước sau ngày sinh nhật cô, nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng chỉ có một kết cục là vì định mệnh!
Định mệnh sắp đặt, adam xuất hiện trong hai bước ngoặc quan trọng trong cuộc đời cô.
Khương Thục Đồng hai tay ôm lấy đầu, đang khóc.
Cố Minh Thành dựa trên đầu giường, nhìn cô khóc như một đứa trẻ làm như bên cạnh không có người vậy, dần dần nghẹn ngào rất khó chịu.
Loại cảm giác bị coi thường, làm Cố Minh Thành rất không thoải mái.
“Anh ấy đi rồi nên khóc thành ra thế này?” Cố Minh Thành hỏi, “Trung Quốc và Thụy Sĩ chẳng qua khoảng cách chỉ là một tấm vé máy bay, nhớ anh ấy có thể đi tìm bất cứ lúc nào, anh ta không tìm thấy Tiểu Cù, em rất vui phải không?”
Khương Thục Đồng cũng không thể nói là vui, chỉ là tạm thời yên tâm.
Khương Thục Đồng ngồi dưới giường, dựa lưng vào giường, hai tay ôm đầu gối, xoay lưng với Cố Minh Thành, không trả lời anh.
“Anh ta chưa tìm được Tiểu Cù em rất vui, có phải chỉ có cưới em, em mới thấy viên mãn?” Cố Minh Thành lại hỏi.
Câu nói này của Cố Minh Thành, làm Khương Thục Đồng ngây người một lát.
Có điều lập tức, cô lại bắt đầu khóc to hơn, kiểu khóc này, vô cùng đau thương.