Rất Yêu, Rất Yêu Em

Chương 285 :

Ngày đăng: 03:35 19/04/20


Rõ ràng đã vào giờ trưa nhưng trong mắt Khương Thục Đồng vẫn một màu ảm đạm.



Cô đến gần Cố Minh Thành, ôm lấy eo anh, một tay anh đút túi quần, không phản ứng gì cả.



Khương Thục Đồng tựa vào lồng ngực anh, khẽ híp mắt, không nói một từ.



Cô chỉ muốn ôm anh như vậy, không rời không buông.



Bốn năm chia ly như dưới địa ngục.



Cố Minh Thành vẫn im lặng.



“Xin lỗi, xin lỗi anh, là lỗi của em.” Khương Thục Đồng một mục xin lỗi.



Một cô gái trẻ không sợ trời không sợ đất viết thư tình cho Cố Minh Thành lên đây, ấy mà khi trông thấy Cố Minh Thành và Khương Thục Đồng thế này, cô lại suýt xoa mũi rời đi.



“Vào phòng làm việc đợi anh, anh sắp họp xong rồi!” Cố Minh Thành nói với Khương Thục Đồng.



“Vâng! Nghe anh.” Khương Thục Đồng xoay người đi.



Trông thấy trước hành lang có một cô gái, Khương Thục Đồng có chút do dự rồi quay người lại hôn Cố Minh Thành một cái nữa, cô ghì chặt cổ anh, thể hiện “quyền sở hữu” của cô.



Để những kẻ tơ tưởng anh đều cút hết.



Hôn xong, một tay cô đặt lên ngực anh, dịu dàng thủ thỉ, “Đợi anh đó!”



Sau đó, đi lướt qua cô gái kia như người dưng.



Thực ra cô quả thật không quen cô gái đó, nhưng với trực giác của mình, ánh mắt cô gái này nhìn Cố Minh Thành không đơn giản, trong mắt có sự giám sát, đố kị với Khương Thục Đồng.



Khương Thục Đồng còn không thèm nhìn cô mà đi một mạch tới văn phòng Cố Minh Thành.



Ngồi trên ghế làm việc của anh, cô bất chợt phát hiện một tờ giấy trên bàn, hình như là thư của Hiên gì đó, nét chữ rồng bay phượng múa rất văn nghệ, thời nay còn người viết thư thế này ư.



Khương Thục Đồng mở ra xem.



Từng chữ một đều thể hiện lòng tín ngưỡng của một cô gái dành cho chàng trai, trong mắt người này, Cố Minh Thành như một vị thần.



Anh khiến cho thế giới cô gái này trở nên khác hẳn, khi gặp anh tim cô đập rất nhanh.



Khương Thục Động giận điếng người, cô ghen tị.



Trước khi Cố Minh Thành bước vào, cô gấp lá thư lại coi như chưa thấy.



Sau khi anh bước vào, Khương Thục Đồng nói, “Hình như em chưa từng viết thư tình cho anh nhỉ?”
“Về sau anh muốn treo nó ở phòng ngủ của chúng ta, cảnh vật mỗi sáng và tối muộn đều là nó, được không hả bà Cố?” Cố Minh Thành nghịch eo cô làm cô đứng không vững, suýt đã ngã xuống.



Cô muốn khóc, cớ gì anh lại dằn vặt cô như vậy?



Cách anh nói, nét mặt của anh đều trở nên hung dữ.



Nhìn bốn chữ “Lòng vợ không đổi” ngọt ngào mà cô không thấy ngọt ngào chút nào, ngược lại còn thấy đau lòng hơn.



Cố Minh Thành đang giày vò cô!



Nhưng cô không thể biểu hiện bất kì sự quan tâm nào dành cho Adam trước mặt anh.



Bất kể cô đã đau xót cỡ nào!



Cố Minh Thành đã bắt được ánh mắt né tránh của cô, xem ra “Lòng vợ không đổi” chỉ để lấy lòng anh thôi.



Có lẽ là thật lòng, cũng có lẽ không phải, nhưng hiện giờ trong lòng cô đang nhớ nhung người đàn ông khác là sự thật.



Cố Minh Thành kéo cô bắt đầu hôn, từ dịu dàng đến ngấu nghiến, hôn đến mức cô ý loạn tình mê.



Anh không biết trong bốn năm quá khứ, cô và Adam có như vậy không.



Anh không dám hỏi, anh cũng biết có những việc, những cô gái sẽ giấu trong lòng.



Hồi ức bốn năm ấy anh không hỏi, anh đã bỏ lỡ cơ hội tốt nhất cùng cô.



Anh cảm thấy mình như một tên ngốc bị người phụ nữ này xoay như dế.



Có tiếng gõ cửa, Cố Minh Thành đang hôn Khương Thục Đồng, không trả lời và cũng không buồn trả lời.



Có một người bước vào, Khương Thục Đồng rõ ràng thấy là cô gái theo đuổi Cố Minh Thành, đúng thật xem văn phòng của anh như nhà của mình, ra vào tự do thật.



Cái đầu của cô gái hình như từ giữa khe cửa lộ ra, sau khi trông thấy hai người đang chìm trong thế giới riêng thì lén lút rời đi.



Khương Thục Đồng đứng, hai tay quàng qua cổ Cố Minh Thành, cúi đầu để anh hôn.



Cô gái ấy đến khiến cô rất không vui.



Sau khi hôn xong, Khương Thục Đồng nhìn Cố Minh Thành với ánh mắt say đắm.



“Ở lại hay rời đi đều tùy theo bà Cố!” Cố Minh Thành nói.



“Nãy giờ em chưa nói sẽ đi mà!” Khương Thục Đồng vòng tay ôm cổ anh.