Rất Yêu, Rất Yêu Em
Chương 362 :
Ngày đăng: 03:36 19/04/20
Sắp đến tháng sáu, trời vẫn chưa nóng lắm, nhưng cũng không mát mẻ.
Cố Tam Nhi mặc một chiếc áo phông trắng đen, tay áo màu đen, phần trên màu trắng, phía trước in hoạt tiết hoạt hình, ở dưới mặc một chiếc quần jeans bò, thắt lưng mềm mại loại có thể gập lại được, cô thắt tóc thành một bím nhỏ để sang một bên, đeo balô rồi đến công ty Nam Lịch Viễn.
Nếu ai không biết, nói cô là trẻ vị thành niên chắc cũng sẽ có người tin.
Nam Lịch Viễn nói đang đợi Cố Niệm Đồng ở phòng họp.
Anh đang xem nội dung chi tiết của việc sáp nhập công ty trên Power Point, chủ yếu vẫn là Thái Thái làm, anh chỉ nói với Thái Thái những vấn đề chính.
Bởi vì đã nói hai giờ chiều mới mở cuộc họp, bây giờ thời gian vẫn chưa đến, nên bên ngoài có rất nhiều quản lí vẫn chưa tới.
Nam Lịch Viễn ở trong phòng họp đợi, đang xem tài liệu trên máy tính.
Ngón tay lướt trên chuột.
Cố Tam Nhi bước vào.
Nam Lịch Viễn ngước lên nhìn cô một cái.
Cách ăn mặc của cô trước giờ vẫn luôn đơn giản, cho nên, hôm nay cô ăn mặc như thế, anh cũng không nói gì.
Cố Tam Nhi lấy giấy thông báo nộp tiền từ trong túi ra đưa cho Nam Lịch Viễn, “Phí quản lí của nhà chúng ta, phải đóng rồi!”
Nam Lịch Viễn cầm lấy nhìn một cái, quay đầu lại nói với Cố Niệm Đồng, “Em cũng đã nói là nhà chúng ta, tại sao em không đóng?”
“Tiền của em đều là anh cho, em đóng rồi lại phải xin tiền anh, cho nên anh đóng đi.” Cố Niệm Đồng oán hận nói, lại liếc mắt nhìn sang máy tính của Nam Lịch Viễn, “Chiến lược sáp nhập trang sức Nam Đồng, khái niệm thiết kế và kênh bán hàng” thật dài, cảm giác nội dung rất nhiều.
Nam Lịch Viễn dường như nhìn ra cô không thích, nhìn cô một chút, “Đây là cuộc họp, không phải tiệc trà!”
Cố Niệm Đồng cúi đầu, hơi chán nản.
“Trong lòng làm việc của anh có nước ép bắp cho em, đi lấy đi!” Nam Lịch Viễn nhìn thấy dáng vẻ chán nản của cô lại nói thêm một câu.
Cố Niệm Đồng đến phòng làm việc của Nam Lịch Viễn, trên hành lang nhìn thấy rất nhiều khuôn mặt xa lạ, nghĩ chắc là quản lí cấp cao ở các nơi.
Phòng làm việc của Nam Lịch Viễn, không biết từ lúc nào có thêm một cái máy ép, nước ép bắp ở bên trong vẫn còn ấm, bên cạnh còn có mấy cái ly dùng một lần, Cố Niệm Đồng liếc nhìn, kỳ quái, sao ly nước trong phòng làm việc của Nam Lịch Viễn giống ly chứa nước ép bắp ở trường cô thế,
Đều làm từ nguyên liệu bảo vệ môi trường, không ô nhiễm, cũng không ảnh hưởng đến mùi vị.
Có lẽ chỉ là trùng hợp.
Cô đoán có lẽ hôm nay lời nói của người đàn ông trung niên hỏi Nam tổng khi nào có con, đã kích động anh.
Cố Niệm Đồng ở trên, anh ở dưới.
Tay của anh đang vuốt ve lưng của Cố Niệm Đồng, còn có hai trái nho của cô.
Hình như anh vẫn chưa muốn đủ, lại đặt Cố Niệm Đồng ra phía sau xe.
Bởi vì hôm nay trong não Cố Niệm Đồng đã có nhận thức càng sâu đậm hơn đối với sự gợi cảm của Nam Lịch Viễn, cho nên rất phối hợp với anh, hơi thở bắt đầu gấp gáp.
Lúc về nhà, Cố Niệm Đồng ngủ trong phòng của Nam Lịch Viễn, vốn nghĩ là sẽ làm bên ngoài, vì sợ đợi về đến nhà anh sẽ mất hứng, nhưng vẫn không được, Cố Niệm Đồng trong lúc mơ mơ hồ hồ chịu đựng một lần, gần như sắp ngất đi.
Ngày hôm sau, cô dậy không nổi, là Nam Lịch Viễn kêu cô dậy, đưa cô đến trường.
Nam Lịch Viễn nói buổi chiều anh đến đón cô, cuộc họp đã xong, việc của công ty trang sức tạm thời kết thúc giai đoạn đầu, gần đây anh cũng rãnh, buổi chiều kí túc xá nữ sẽ để cho nam sinh ra vào, anh có thể đến kí túc xá đón cô.
Cố Tam Nhi đồng ý.
Ba giờ chiều hết tiết học, Cố Tam Nhi ở trong kí túc xá nói chuyện với Kiều Kiều và Bối Vi.
“Tam Nhi, cậu làm hòa với chồng rồi à?” Kiều Kiều hỏi.
Cố Niệm Đồng đang xem lại bài hôm nay, trả lời câu được câu chăng.
“Ừ, cũng tạm ổn.” Cô trả lời.
“Cậu có thích chồng cậu không?” Kiều Kiều lại hỏi.
“Thích.”
“Thích tới mức độ nào?”
Cố Tam Nhi nghĩ ngợi, “Rất thích!”
“Là yêu chứ?”
Đúng lúc Nam Lịch Viễn đi đến cửa phòng kí túc xá của cô, cửa không đóng, còn chưa kịp gõ cửa, bên trong đã truyền ra giọng nói của Cố Niệm Đồng.
Cố Niệm Đồng xoay xoay bút, cẩn thận suy nghĩ một lúc, “Không biết. Người ta nói, tìm một người mình yêu, không bằng tìm một người yêu mình, chú đối với tớ rất tốt, có lẽ là thích tớ, điều kiện kinh tế và các mặt khác cũng rất tốt, tính cách cũng không tệ. Là một lựa chọn không tồi.”