Rất Yêu, Rất Yêu Em

Chương 41 :

Ngày đăng: 03:31 19/04/20


Rất Yêu, Rất Yêu Em



Chương 41: Còn không dám nhìn tôi?



Dù sao hôm nay Khương Thục Đồng cũng không còn tâm trí để vẽ nữa liền ra về, để Lục Chi Khiêm chờ lâu cũng không tốt.



Khương Thục Đồng gọi taxi tới địa chỉ Lục Chi Khiêm đưa, Lục Chi Khiêm nói chuyện với bác sĩ tâm lý vẫn chưa xong, Khương Thục Đồng ngồi bên ngoài đợi anh.



Lúc Lục Chi Khiêm ra rất mệt mỏi, nói với Khương Thục Đồng một câu: “Tới lượt em!”



Anh cũng thấy được vết thương trên cổ Khương Thục Đồng, xanh tím, không lớn nhưng rất đậm.



Lục Chi Khiêm biết vì sao lại có, chắc chắn là do người kia.



Trắng trợn như vậy, tình ngoài giá thú mà cũng không thèm che giấu sao?



Đây là lần đầu tiên Khương Thục Đồng gặp bác sĩ tâm lý, trong lòng rất lo lắng, nhưng bác sĩ nói Khương Thục Đồng không cần lo lắng, bà phân tích tình cảm thay cho Khương Thục Đồng.



Vừa lúc gần đây trong lòng Khương Thục Đồng cũng loạn.



Bác sĩ tâm lý rất hiền hòa, hỏi tình cảm của Khương Thục Đồng với Lục Chi Khiêm. Khương Thục Đồng nói: “Không thể không nói, lúc kết hôn với anh ấy là thật sự muốn hạnh phúc, rốt cuộc sau khi kết hôn thì lúc nào cũng chỉ muốn ly hôn.”



“Vậy trong lòng cô có thương nhớ người khác không?” Bác sĩ lại hỏi.



Trong lòng Khương Thục Đồng xuất hiện bóng dáng Cố Minh thành, nhưng hình ảnh đó ngay lập tức biến mất.



“Không có!” Ánh mắt Khương Thục Đồng ảm đạm.



Bác sĩ tâm lý cũng nhìn ra cô nói dối, nói: “Chi bằng như này, phu nhân Lục, cô nằm lên giường một chút, tôi sẽ thôi miên cô, nhìn xem trong sâu thẳm nội tâm cô là như nào. Như vậy sẽ có lợi cho cô xác định tình cảm của mình, cũng có thể giúp cô vượt qua cửa ải hôn nhân khó khăn. Cô thấy thế nào?”



Khương Thục Đồng có chút sợ hãi, cô có quá nhiều bí mật, một khi thôi miên sẽ không biết gì nữa, sẽ triệt để nói cho người khác. Cố Minh Thành là bí mật ẩn sâu bên trong lòng cô, cô sẽ không nói ra.



Nhưng giờ phút này, cô ngồi trong phòng trị liệu an tĩnh, nếu không lên giường trị liệu chắc chắn Lục Chi Khiêm sẽ cho rằng cô chột dạ, có ý định phá hư hôn nhân. Với cuộc hôn nhân này cô cũng hy vọng có một kết quả tốt.



Cưỡi trên lưng cọp khó leo xuống, cô lên giường trị liệu.



Bác sĩ nói gì đó cô liền không biết đông tay nam bắc, sau đó bác sĩ bắt đầu hỏi.




Hóa ra trên thế giới thật sự có ‘nam sắc’ giống như tiêu chuẩn chú giải.



“Đóng cửa lại.” Cố Minh Thành nói với Khương Thục Đồng một câu, khẩu khí lạnh lùng, anh vẫn còn so đo chuyện hôm trước.



Khương Thục Đồng có chút ngơ ngác, hoàn hồn liền đem cửa đóng lại.



“Cố tổng, tôi tới lấy bản đăng ký, Đại sư nói cho tôi báo danh.” Sắc mặt Khương Thục Đồng đỏ lên, người đàn ông này chính là thường xuyên xuất hiện trong mộng của cô.



Khương Thục Đồng không dám giương mắt nhìn anh, đôi mắt chỉ dám nhìn sang nơi khác.



Cố Minh Thành nhìn bộ dáng của cô, nói câu: “Đã từng có con với nhau, còn không dám nhìn tôi?”



Khương Thục Đồng nhẹ nhấp môi, vẫn nhìn qua nơi khác. Có một số việc không phải một hai câu nói là có thể bình thường trở lại, là có thể buông. Tỷ như chuyện phải coi chừng Cố Minh Thành, đó là phản ứng bản năng của cô, không phải nói buông là có thể buông.



“Ngài đồng ý không?” Khương Thục Đồng lại hỏi một câu.



“Khóe miệng cô làm sao vậy?” Cố Minh Thành nhìn khóe miệng Khương Thục Đồng khẽ sưng lên.



“Không có, không có gì.” Khương Thục Đồng thất thần, sáng sớm nay trong gương cũng không nhận thấy miệng mình sưng, chẳng lẽ mắt Cố Minh Thành lại tốt như vậy?



“Lại đây tôi xem!” Cố Minh Thành nhẹ giọng ra lệnh, tuy rằng giọng rất dịu dàng nhưng đó chính là mệnh lệnh.



Khương Thục Đồng chần chừ không đi.



“Em không tới là muốn tôi đi qua đó sao?” Cố Minh Thành hỏi lại.



Nhưng anh ta đang ăn mặc như vậy, Khương Thục Đồng biết làm thế nào?



“Lại đây.” Cố Minh Thành lại ra lệnh.



Khương Thục Đồng đành ngoan ngoãn đi tới.



Anh ngồi ở trên ghế, Khương Thục Đồng vừa mới lại gần anh đã kéo Khương Thục Đồng ngồi xuống đùi anh.



Khương Thục Đồng đứng ngồi không yên.