Rất Yêu, Rất Yêu Em
Chương 42 :
Ngày đăng: 03:31 19/04/20
Rất Yêu, Rất Yêu Em
Chương 42: tôi tới gặp người phụ nữ của tôi
“Một tay anh ôm lấy sau lưng Khương Thục Đồng, một tay nhẹ nhàng chạm vào khóe miệng Khương Thục Đồng.
Khương Thục Đồng theo bản năng thốt ra: “Đau quá!”
Anh buông tay, nhíu mày hỏi: “Sao lại bị thế này?”
“Không cẩn thận va vào.” Khương Thục Đồng rũ mắt nói dối.
“Va vào? Sao có thể va vào nơi này?” Cô Minh Thành không tin, im lặng một lúc rồi anh từ miệng anh nói vẻ tức giận: “Hắn đánh?”
Khương Thục Đồng không nói gì, không nghĩ anh có thể đoán được nhanh như vậy.
Cô cũng cảm giác được tay anh trên lưng cô đang ghì chặt lại.
Cố Minh Thành hừ lạnh một tiếng, cho rằng anh không có cách nào phải không?
Anh nhanh chóng lấy ra một tờ đăng ký từ chồng giấy, ở dưới kí tên của anh, rồng bay phượng múa rất đẹp.
“Em về điền bản đăng ký, sau khi đăng ký xong anh sẽ mua vé máy bay cho em, tối nay liền đi.” Cố Minh Thành không hỏi vì cái gì mà Lục Chi Khiêm lại đánh Khương Thục Đồng.
Có lẽ trong lòng anh hiểu rõ nguyên nhân, cũng có thể anh không đành lòng nghe.
Khương Thục Đồng ngơ ngác, không hiểu thế nào. Quy định là năm ngày sau mới đi học tập, hôm nay liền đi thì cô biết nói công đạo thế nào với Lục Chi Khiêm.
Cô đem nghi vấn trong lòng nói ra, Cố Minh Thành bốc hỏa: “Hắn là một kẻ tồi tệ như vậy em còn cần gì nói công đạo với hắn?”
“Nhưng nếu tôi không nói sẽ khiến anh ấy cảnh giác, sẽ đối với tôi phòng bị, đến lúc đó…” Khương Thục Đồng nói trước mặt Cố Minh Thành, lần này tốc độ nói chuyện rất mau.
“Hắn phòng bị cái gì? Tới khi nào?” Cố Minh Thành nhìn chằm chằm Khương Thục Đồng, hiển nhiên anh nhìn ra trong lòng Khương Thục Đồng có chủ ý gì.
Độ ấm trên người anh truyền tới Khương Thục Đồng khiến cơ thể Khương Thục Đồng cũng nóng lên.
Từ phía sau truyền đến tiếng đập cửa dồn dập: “Khương tiểu thư, mở cửa ra, mở cửa ra. Tôi chỉ muốn gặp em, không có ý gì khác.”
Khương Thục Đồng nhớ tới Kiều Uy rất nghe lời nói của Cố Minh Thành liền chạy nhanh tới phía sau anh, dồn dập nói: “Làm sao bây giờ?”
“Hóa ra có người theo đuổi Khương tiểu thư tới tận phòng, em có mị lực nào mà làm nhiều đàn ông mê muội vì em như vậy?” Anh quay đầu nhìn vào ánh mắt Khương Thục Đồng.
Nhiều đàn ông như vậy, bao gồm cả anh ta sao?
Khương Thục đồng vì khẩn trương cũng không để ý tới những lời của Cố Minh Thành có bao hàm cảm xúc như nào.
“Có thể nhờ Cố tổng giúp tôi xử lý chuyện này được không?” Khương Thục Đồng nhìn anh cầu xin.
Chỉ thấy Cố Minh Thành xua tay nói không sao, anh vui vẻ thoải mái đi mở cửa.
Khương Thục Đồng trợn mắt há mồm, cô không biết Cố Minh Thành sẽ giải quyết chuyện này như thế nào.
Kiểu Uy đang hứng thú bừng bừng nhìn thấy Cố Minh Thành liền thấy kinh ngạc.
“Cố tổng? Sao anh lại ở đây?” Kiều Uy đã một bước tiến vào.
Cố Minh Thành xoay người chầm chậm đi tới trước mặt Khương Thục Đồng, ôm lấy bả vai cô nói: “Tôi tới gặp người phụ nữ của tôi, cậu tới đây làm gì?”
Khương Thục đồng không đoán trước được hành động của Cố Minh Thành nên vẫn nhìn anh bằng ánh mắt kinh ngạc.
Kiều Uy cũng kinh ngạc như vậy, tiếp theo bật cười: “Anh đùa cái gì vậy, như thế nào mà anh cũng có hứng thú với phụ nữ đã kết hôn?”
“Với phụ nữ khác không có hứng thú, nhưng với cô gái này vừa lúc hợp tâm ý của tôi.” Cố Minh Thành nghiêng đầu liếc mắt nhìn Khương Thục Đồng, một ngón tay đặt lên cằm cô, nói.
Đôi mắt Khương Thục Đồng luôn nhìn Cố Minh Thành, thật sự tâm tư người đàn ông này cô không hiểu được, một chút cũng không hiểu.
Đại sư từng nói anh vì bảo vệ cho bạn gái của mình mà trong công ty rất ít người biết tới chuyện cô gái kia.
Hiện tại anh ta trắng trợn táo bạo đem cô giới thiệu với Kiều Uy, đại khái là không có suy nghĩ nhiều, bởi vì không thèm để ý cho nên không nghĩ nhiều cho cô, bởi vì cô không ở trong lòng anh ta nên với cô anh ta không có bất cứ ý nào muốn bảo vệ.