Rất Yêu, Rất Yêu Em
Chương 43 :
Ngày đăng: 03:31 19/04/20
Rất Yêu, Rất Yêu Em
Chương 43: Cô thích, anh cũng thích
Khương Thục Đồng nắm chặt bàn tay lại, nhưng ngày sau đó cũng bình thường trở lại. Bên cạnh một người đàn ông như vậy cô cũng không khống chế được, còn không bằng buông ra ôm ấp, không cần để ý tới anh như vậy.
“Hóa ra là phụ nữ của Cố tổng, nếu là phụ nữ của anh thì anh nên nói sớm a. Anh đưa tôi từ Hải thành tới tận Thượng Hải hẳn cũng vì điều này đi, anh mà nói sớm tôi đã không tranh cùng anh.” Nói xong Kiều Uy hậm hực xoay người rời đi, vẫn dùng ánh mắt không cam lòng liếc Khương Thục Đồng một cái.
Khương Thục Đồng thở dài nhẹ nhõm, vẫn chưa hết kinh hãi ngồi lên trên giường.
Cố Minh Thành nhìn thấy trên bàn của cô có rất nhiều vé vào cửa tham quan, từ từ nói câu: “Xem ra mấy ngày nay Khương tiểu thư đi chơi thật sự vui vẻ!”
“Phải, từ nhỏ không xa nhà mấy, lần này tới đây được xem xét đó đây, tâm tình cũng không tồi.” Mắt Khương Thục Đồng cũng không ngẩng lên, xoa xoa tay.
Tay cô trắng nõn mềm mại, trong lòng cô vẫn còn khúc mắc vì lời Cố Minh Thành vừa nói.
Anh ta gióng trống khuya chiêng mà tuyên truyền quan hệ của cô với anh ta như vậy chắc chắn không phải bảo vệ cô, còn vì cái gì Khương Thục Đồng cũng không biết.
“Tới thăm đường hầm Minh Châu Phương Đông dưới đáy biển chưa?” Cố Minh Thành hỏi cô một câu.
“Vẫn chưa.”
Cố Minh Thành liền thản nhiên cười, giống như đã sớm dự đoán được Khương Thục Đồng vẫn chưa đi: “Đưa em đi, được không?”
Trải qua chuyện Kiều Uy, Khương Thục Đồng cảm thấy bên cạnh có một người đàn ông so với đi một mình vẫn an toàn hơn, đặc biệt người đàn ông này còn có thể dạy bảo được Kiều Uy.
Cô gật đầu.
Đường hầm dưới đáy biển được đi vào bằng xe điện, Cố Minh Thành mua hai vé, chờ ngồi xe. Xe nhỏ chạy bằng điện xoay tròn trên đài rồi chạy tới, Khương Thục Đồng là người nhà quê lần đầu lên phố tự nhiên thấy cực kỳ lạ lẫm, hai người lên xe, bắt đầu tiến vào đường hầm.
Có lẽ Cố Minh Thành đã tới thật nhiều nên không có nhiều hiếu kỳ như vậy, mỗi người ngồi một ghế, Khương Thục Đồng nhìn qua cửa sổ xem cảnh bên ngoài, sau khi tiến sâu vào đường hầm khắp nơi đều sáng lên, đủ mọi màu sắc, còn có âm nhạc du dương.
Cho dù Khương Thục Đồng đã lớn nhưng lần đầu thấy cảnh này vẫn giống như trẻ con.
Khi âm nhạc cao trào, ánh sáng đèn nê ông đều sáng đúng thời điểm, Khương Thục Đồng quay ra phía sau nói với Cố Minh Thành: “Thật đẹp.”
Cố Minh Thành đột nhiên xoay người ôm chặt Khương Thục Đồng vào lòng, hết sức mà hôn lên môi cô.
Khương Thục Đồng thấy trời đất u ám, chính mình sắp thở không được.
Từ nhỏ đến lớn, ngoại trừ Cố Minh Thành cô chưa bao giờ bị người đàn ông nào hôn. (Đoạn này ngộ nhỉ, yêu LCK mà chưa hôn bao giờ?)
Đây hình như là lần thứ ba cô bị anh hôn.
Rốt cuộc hôn xong Khương Thục Đồng, Cố Minh Thành cười một chút, nói: “Xem ra có một số chuyện anh đã được lợi rồi.”
Đây là chỉ việc Khương Thục Đồng chủ đông hôn anh.
Khương Thục Đồng cúi đầu, ngón tay quấn lấy nhau bối rối, nói: “Em đi thôi.”
Xoay người liền rời đi.
Trở về khách sạn, cô ngủ một giấc, khi tỉnh lại trời đã đen. Nghe nói một kiến trúc sư khác hôm nay cũng đến, phòng Khương Thục Đồng là phòng cho khách, còn có một cái giường khác, không biết người tới là nam hay nữ, có muốn ở không?
Vừa mới đứng dậy liền nghe được có tiếng đập cửa, theo bản năng cô tưởng người kiến trúc sư kia tới bèn vội vàng ra mở.
Nhưng vừa thấy người đứng ở cửa, Khương Thục Đồng lắp bắp kinh hãi, là… Lục Chi Khiêm.
Khương Thục Đồng hoảng sợ kinh ngạc nhìn anh, không biết anh tới làm gì.
Lục Chi Khiêm ở Hải thành, tốt xấu gì cũng coi như là nhân vật có tiếng, chuyện Khương Thục Đồng tới Thượng Hải tham gia huấn luyện cô đã gửi tin nhắn cho anh, dò tìm chỗ ở của Khương Thục Đồng đối với anh là chuyện không khó.
Sắc mặt Khương Thục Đồng trắng bệch, lắp bắp nói:
“Anh… anh tới làm gì?”
Trên mặt Lục Chi Khiêm lộ vẻ âm ngoan: “Cố Minh Thành đâu? Rõ ràng còn chưa đến thời gian huấn luyện lại đưa cô tới khách sạn ở trước, không phải hắn ta muốn làm chuyện xấu xa cùng cô sao?”
“Anh vô sỉ!” Khương Thục Đồng nổi trận lôi đình. Thật may hôm nay Cố Minh Thành không tiến thêm một bước, nếu không câu “vô sỉ” này cô cũng sẽ chột dạ muốn chết.