Rất Yêu, Rất Yêu Em
Chương 407 :
Ngày đăng: 03:36 19/04/20
Tô Khả Nhi vẫn còn ngồi trên đùi Cố Vi Hằng, đầu cô ta ngước lên nhìn Miêu Doanh Cửu, “Cô gọi ai là Nhị Bảo Bảo?”
“Cô ta gọi tôi!” Cố Vi Hằng trừng mắt nhìn Miêu Doanh Cửu, nói.
“Nhị” có thể là chỉ vị trí trong nhà của anh, cũng có thể là có một ý nghĩa khác… Cố Vi Hằng không hiểu, nếu như là một ý nghĩa khác, anh rốt cuộc sao lại là “nhị”?
Tô Khả Nhi ở trên người Cố Vi Hằng bắt đầu động, “Cố Nhị công tử, anh nhìn xem cô ta kìa, cứng miệng như vậy, cư nhiên lại dám ngang nhiên nha vậy với anh.”
Trong tay Cố Vi Hằng vẫn đang cầm chai bia, vì Tô Khả Nhi động tới động lui mà bị dao động sắp văng ra ngoài.
Anh nhíu mày nói: “Đừng động”.
Miêu Doanh Cửu nghe thấy câu này liền nhăn mũi, haizzz, người đàn ông này…
Muốn ở đây phát tình ra sao?
Nếu như động thì làm sao?
Tô Khả Nhi cũng hiểu lầm như Miêu Doanh Cửu, cô ta tưởng mị lực của mình là vô hạn, cho nên càng động tới động lúc lợi hại hơn.
Cố Vi Hằng vẫn nhìn chằm chằm Miêu Doanh Cửu, “Miêu tổng, có thể nhảy cùng một điệu không?”
Miêu Doanh Cửu cười, cười một cách kiêu ngạo, “Cố nhị công tử đang có gia nhân bên cạnh, tôi hà tất phải tự mình đa tình mà đi làm kì đà cản mũi. Vinh hạnh này, tôi không nhận nổi.”
Nói xong, Miêu Doanh Cửu liền rời đi, vì tâm tình cô đang mất mát đến bản thân cảm thấy đau khổ vô cùng.
Cố Vi Hằng liền đứng dậy, mặc keeh thái độ của Tô Khả Nhi bước đến sau lưng Miêu Doanh Cửu.
Từ sau lưng nhìn, vóc dáng Miêu Doanh Cửu uyển chuyển mềm mại, có thể khiến cho cánh đàn ông ở đây khó mà rởi mắt khỏi sự tao nhã và khí chất đó.
Cố Vi Hằng cùng một thân áo đen, tay để trong túi, đẹp trai đến không thở được.
Miêu Doanh Cửu vẫn không chú ý đến phía sau, khi eo bị ai đó vòng qua kéo lại, cô đang mặc giày cao gót giật mình đến thiếu chút nữa thì ngã. Một tay khác thuận thế bàm vào cánh tay Cố Vi Hằng, anh kéo cô vào sàn khiêu vũ.
Sự việc phát triển như vậy giờ, hoàn toàn naằm ngoài dự định của Cố Vi Hằng.
Anh đến là vì mặt mũi của Thẩm Dương, đồng thời cũng nhắc nhở một chút Tô Khả Nhi.
Anh không nghĩ tới sẽ khiêu vũ, bình thường anh cực ít hát hò khiêu vũ.
Miêu Doanh Cửu không vì bị Cố Vi Hằng cưỡng chế kéo vào khiêu vũ mà có chút không được tự nhiên.
Cô ngẩng đầu nhìn Cố Vi Hằng.
“Mở rộng quy mô công ty, thử một chút các lĩnh vực trước đây chưa làm qua, như điện ảnh, đầu tư.”
“Rất tốt, sau đó thì sao?”
“Chờ vốn cần có chu kỳ, tôi không đợi lâu vậy được.” Cố Vi Hằng nói.
Những lời này, anh định ngày mai sẽ nói với Cố Minh Thành, suy cho cùng cũng là những suy nghĩ của anh mà thôi.
Những lời này nói với Miêu Doanh Cửu là bởi vì những vấn đề này đã kết tụ trong lòng anh đã lâu, nhưng vẫn chưa tìm được biện pháp.
“Công ty tài chính thì sao?”
“Tôi không tin người bên công ty tài chính”
“Tôi giới thiệu cho anh”
Cố Vi Hằng ngẫm nghĩ, nếu như là người Miêu Doanh Cửu giới thiệu, chắc chắn cô ấy sẽ biết người đầu bên này là Cố Vi Hằng. Cố Vi Hằng không muốn cô biết thân phận của mình, nói không chừng có một ngày nào đó anh chán nói chuyện với cô chán rồi, không muốn nói nữa, sẽ rất khó chịu.
Liên quan đến tiền, anh sẽ tự nghĩ mình nghĩ cách. Bây giờ tất cả tiền đều đang lưu động rồi, tập đoàn Minh Thành như một quả cầu tuyết, càng lăn càng lớn. Anh phải cẩn thận xem xem, không để cho người khác nhân cơ hội nhảy vào, không thể để người ta chiếm chỗ trống, càng không thể có công trạng gì quá lớn.
Những vấn đề này, Cố Minh Thành sớm đã không quản rồi, ông đem tất cả những vấn đề về doanh nghiệp và áp lực quăng hết cho Cố Vi Hằng.
Cố Vi Hằng không trả lời.
Đầu bên kia, Miêu Doanh Cửu đợi rất lâu, cũng không biết “Phong Quá Vô Hằng” nghĩ như thế nào, có thể lại đi xem tài liệu rồi cho nên không trả lời cô, cũng có thể cảm thấy bạn trên mạng không đáng tin.
Trước đây, cô biết “Phong Quá Vô Hằng” là người làm kinh doanh, anh thường phải đi họp, thường đánh cờ được một nửa thì đi mất, đi khảo sát hoặc là đi ra ngoài,hoặc họp video với chi nhánh. Đa số những lần khác, anh đều không giải thích.
Đang xem tấm hình của Cố Vi Hằng trước đây, Miêu Doanh Cửu nghĩ, thậm chí đã từng nghĩ qua, cô với Phong Quá Vô Hằng, suy cho cùng cách một mạng lưới nên không gian tưởng tượng rất lớn. Có thể cô thích một người lạnh lung, cấm dục, ít nói, rất hấp dẫn. Khi nhìn thấy Cố Vi Hằng, trái tim cô đều đặt trên người anh, nhưng gần đây cô bắt đầu lưỡng lự, suy cho cùng, Cố Vi Hằng cũng không cảm thấy có hứng thú với cô đi. Với lại, anh ta là kẻ lạm tình.
Miêu Doanh Cửu đi tắm, tắm xong vào lại phát hiện Phong Quá Vô Hằng lại gửi cho cô một tin nhắn.
Anh ta trước đến nay chưa bao giờ chủ động nhắn tin cho cô. Miêu Doanh Cửu lấy nhìn, viết rằng: Phụ nữ không nên biết quá nhiều, nên làm con chim nhỏ dựa hơi người một chút, không thì không có người đàn ông nào dám muốn cô.
Câu này cũng thật kì lạ quá đi.
Lẽ não vì Miêu Doanh Cửu muốn giới thiệu nhà đầu tư cho anh, nên anh mới phản ứng lại như vậy?
Thật đúng là chủ nghĩa đàn ông mạnh quá!
“Vậy có thể là người đàn ông đó không đủ mạnh đi!” Miêu Doanh Cửu trả lời.