Rất Yêu, Rất Yêu Em

Chương 48 :

Ngày đăng: 03:32 19/04/20


Nhiếp tiểu thư, Nhiếp Doanh Doanh, cái tên này ở trong lòng Khương Thục Đồng bao lâu nay khiến cô vừa tò mò vừa khó chịu, không biết phải làm thế nào nữa.



Khương Thục Đồng không nghiêng đầu nhưng ánh mắt lại nói thay cô, Cố Minh Thành vào mắt cô, thật lâu sau anh nói: “Còn nói không ăn giấm.”



Khương Thục Đồng lập tức đỏ mặt, cô cúi đầu: “Chỉ là thuận miệng hỏi một chút.”



Cố Minh Thành đưa tay lên chạm vào mặt cô: “Vậy mà lại đỏ mặt?”



Tuy rằng trên đường ít người nhưng anh đang lái xe, như vậy không xảy ra tai nạn mới lạ. Khương Thục Đồng nhanh chống né tay anh, không nói chuyện nữa.



Khương Thục Đồng nhìn qua cửa xe, pháo hoa trên bầu trời thật xinh đẹp, quả thật đặc biệt đả động người, Hải thành kẻ có tiền cũng rất nhiều. Bởi vì Khương Thục Đồng nhìn thấy pháo hoa trên không, đủ hình dạng, đủ màu sắc, thật sự rất đẹp.



“Anh xem, thật đẹp.” Khương Thục Đồng cười nói với Cố Minh Thành.



Cố Minh Thành nhìn thoáng qua, hỏi: “Đây là pháo hoa từ đâu bắn nhỉ?”



“Giống như… hình như từ hướng Cẩm hồ.” Khương Thục Đồng cẩn thận phân biệt vị trí.



Cẩm hồ, anh cùng cô đã từng ôm nhau ở Cẩm hồ, ở nơi đó tâm tình anh không tốt, ở nơi đó anh nói Khương Thục Đồng nợ anh một đứa con.



Khương Thục Đồng cho rằng Cố Minh Thành muốn đưa cô về nhà, kết quả xe đi càng ngày càng ca, càng xa nhà của cô nhưng lại càng gần nhà của anh. Hôm nay chính là giao thừa, anh muốn đưa cô đi đâu?



“Cố tổng? Anh đưa em đi đâu?” Khương Thục Đồng hỏi một câu. Phụ nữ đã kết hôn một đêm không về nhà đều thấy áy náy trong lòng muốn bệnh, huống chi lại còn đi theo một người đàn ông như vậy.



“Về nhà.” Cố Minh Thành không thay đổi sắc mặt, nói.



“Nhưng… nhưng em đã có chồng.” Giọng Khương Thục Đồng càng ngày càng hoảng.



Cố Minh Thành đưa ánh mắt ý vị thâm trường nhìn Khương Thục Đồng: “Có chồng? Có chồng với làm vằn thắn có quan hệ gì sao?”



Vậy ra… vậy ra là làm vằn thắn?



Khương Thục Đồng cho rằng anh gan lớn muốn đem cô về nhà của anh, sau đó đại khái là sẽ có hành vi gì đó kiểu “muốn làm gì thì làm”.



“Cố tổng, nếu hôm nay anh không gặp em thì anh sẽ tìm ai làm vằn thắn?” Khương Thục Đồng hỏi một câu.



“Từ trên đường túm đại một phụ nữ nào đó.” Anh thuận miệng trêu đùa.



Người trên đường ngày càng vắng, xe rất mau leo núi, trên núi chính là nhà của Cố Minh Thành.




Khương Thục Đồng không biết anh đang nghĩ điều gì, cũng không muốn biết.



Khương Thục Đồng mới ăn xong, lúc này ăn không vào, cô chỉ ăn một chút. Chờ bọn họ ăn xong Khương Thục Đồng mang bát đũa vào bếp rửa sạch, lúc ra đã thấy hai cha con Từ Mậu Thận đi rồi.



Cố Minh Thành lười biếng nằm trên sô pha đang xoa ấn đường cùng huyệt thái dương của mình.



“Bọn họ mới đi, có chào em nhưng em ở trong bếp không nghe thấy.” Cố Minh Thành cúi đầu, hai mắt híp lại nói chầm chậm.



“À, em cũng nên đi.” Khương Thục Đồng lấy áo khoác bên cạnh mặc vào.



Ra khỏi nhà Cố Minh Thành phải xuống bậc thang, cố Minh Thành không nói gì, lúc Khương Thục Đồng tiến tới cầu thang thì bị Cố Minh Thành ôm lấy, môi liền đè vào môi cô.



Khương Thục Đồng đi giày cao gót rất cao, cô sợ ngã nên không dám lỗ mãng, cứ như vậy kinh ngạc trợn mắt nhìn Cố Minh Thành.



Sau đó Cố Minh Thành bế Khương Thục Đồng lên mang vào phòng ngủ của mình.



Khương Thục Đồng quẫy mạnh chân: “Cố tổng, tôi còn chưa ly hôn, anh làm chuyện này là có lỗi với chồng tôi, lại vi phạm đạo đức, thật sự không tốt…”



“Đừng nói gì.” Giọng Cố Minh Thành khàn khàn nói.



Anh đem Khương Thục Đồng tới phòng ngủ trước kia Khương Thục Đồng đã thấy.



Anh ở trong bóng tối nhìn chằm chằm đôi mắt của Khương Thục Đồng, khiến tim cô đập mạnh.



Khương Thục Đồng vốn dĩ muốn nói gì đó nhưng một câu cô cũng không thốt ra được, bởi vì môi cô lại bị Cố Minh Thành đè lấy.



Trong lòng Khương Thục Đồng có cảm mình thật giống dâm phụ, đã hoàn toàn đem cảnh báo của mẹ chồng vứt đi. Trong đầu cô lúc này tóe lửa.



Người đàn ông này mỗi động tác đều không màng liêm sỉ của cô, bắt cô ở lại đây, nếu đổi lại là người khác có phải cũng sẽ như vậy?



Lần trước cô uống rượu, mới câu dẫn một chút anh ta đã liền cùng mình lên giường, nếu là người khác có phải anh ta cũng sẽ như vậy không?



Trong lòng Khương Thục Đồng dâng lên đủ loại không cam lòng, cô không hiểu mình với Cố Minh Thành đến tột cùng là loại tình cảm gì.



Cô chỉ là người thay thế khi Nhiếp tiểu thư của anh ta không có ở nhà. Khương Thục Đồng càng nghĩ như vậy càng thấy khổ sở.



Kỳ thật trong lòng cô rất ấm ức. Nhưng loại ấm ức này lại không nói ra được.