Rất Yêu, Rất Yêu Em

Chương 737 :

Ngày đăng: 03:40 19/04/20


Trong nhận thức và thế giới của Lệ Truyền Anh, trước giờ cô đều thích những chuyện mà bản thân có thể nắm bắt được.



May mà ở đại đa số mọi chuyện, cô đều có thể nắm bắt được, cũng có lẽ trời sinh là số mệnh phải luôn lo lắng, phải đích thân làm mọi chuyện mới yên tâm.



Ban đầu cô cho rằng, Văn Điện Thanh cô đã nắm chắc rồi, Đường Tiềm cô cũng nắm chắc rồi.



Bởi vì tài sản xấp xỉ nhau.



Nhưng cô đã lầm to rồi!



Cô chưa từng nghĩ đến, có một ngày, cuộc đời cô sẽ xuất hiện một người như Minh Nguyên, tuổi tác nhỏ hơn cô, giàu có hơn cô, vả lại, Lệ Truyền Anh thường cảm thấy cô không đủ hiểu về anh.



Tài sản của Minh Nguyên cô không hiểu rõ, con người của Minh Nguyên, cô cũng không hiểu rõ.



Tóm lại, Minh Nguyên, là một người cô hoàn toàn không thể nắm chắc được.



Mọi người đều nói, phụ nữ là một quyển sách, nhưng cô cảm thấy, Minh Nguyên mới là một quyển sách, muốn cô phải đọc hiểu sâu sắc.



Mỗi lần gặp Minh Nguyên, đều có một thứ cảm giác mê hoặc như vậy.



Đặc biệt, thông qua chuyện của Đường Tiềm, Lệ Truyền Anh cảm thấy rất chán nản, đàn ông không phải không cờ bạc gái gú là đàn ông tốt, hẹp hòi tính toán từ trong nội tâm cũng không được xem là đàn ông tốt.



Nếu Đường Tiềm có thể tìm được một người phụ nữ cũng hẹp hòi như vậy, có lẽ hai người qua lại với nhau cũng rất có thể có tương lai.



Nhưng rõ ràng Lệ Truyền Anh lại không phải là người như vậy.



Tính tình của cô, trong đầu thường rất ít khi chất chứa những chuyện trong cuộc sống.



Lời nói “chia tay” với Đường Tiềm, vẫn chưa nói ra, có điều trong lòng cô, đã quyết định như vậy rồi.



Cô chỉ cảm thấy khoảng thời gian hai lần thay đổi đàn ông có chút gần nhau, sợ người khác sẽ nghĩ rằng bản thân là một cô gái không đàng hoàng.



Minh Nguyên vẫn còn đang lau tóc mình, hời hợt nói một câu, “Viện phó Lệ ức hiếp người như vậy sao?”



Anh vẫn đang quay lưng, đều không nhìn Lệ Truyền Anh.



“Tôi đã ức hiếp ai chứ?” Lệ Truyền Anh vẫn luôn xách túi, đứng trước cửa, ánh mắt đầy kinh ngạc.



Cô đang nghĩ, chuyện Viện nghiên cứu cần tài trợ, nhất định là Viện phó Tăng nói với Minh Nguyên.



“Chà đạp lên sự chân thành của người khác! Xử lý không chút tình nghĩa.”



“Cậu nói gì, tôi không hiểu” Lệ Truyền Anh nói.



“Không hiểu cũng đúng. Trước giờ chị không thích hiểu tấm lòng của người khác, suốt ngày sống trong thế giới của bản thân mình!”



Lệ Truyền Anh cúi đầu cười, nói thẳng ra là cô ích kỉ chẳng phải được rồi sao?


Anh nhìn thấy xe của Lệ Truyền Anh quay đầu, đến khách sạn, anh nhìn thấy rồi.



Cả đêm đều không trở ra.



Đường Tiềm chụp lại ảnh của Lệ Truyền Anh và Minh Nguyên.



Anh không biết tại sao lại chụp, nhưng anh biết, những bức ảnh này sau này đều có dịp để dùng đến.



Đường Tiềm từng rất thích Lệ Truyền Anh, thậm chí sau khi Lệ Truyền Anh nói tên của Minh Nguyên, vẫn rất rất thích, nhưng dần dần, từ sau khi Lệ Truyền Anh nôn trên xe của anh, anh nhìn Lệ Truyền Anh thế nào cũng không vừa mắt.



Huống hồ gì, bây giờ cô còn duy trì mối quan hệ yêu đương mờ ám này với Minh Nguyên.



Minh Nguyên, Lệ Truyền Anh --



Đoán là đã không còn mờ ám nữa rồi, sắp công khai rồi!



Lệ Truyền Anh đến Viện nghiên cứu, nói với Viện trưởng, đã lấy được chi phiếu rồi.



Viện trưởng vui mừng khôn xiết, nhìn Lệ Truyền Anh, “Cô và anh ta --”



“Tôi kể cho anh ta nghe thiết kế hàng không vũ trụ và lực vạn vật hấp dẫn cả một đêm, thật là hiếm có! Tôi vốn đã đem sẵn bút ghi âm, chuẩn bị đem thủ đoạn xấu xa hèn hạ của anh ta ghi âm lại, sau đó đi kiện anh ta, thật không ngờ, gặp được một quân tử” Lệ Truyền Anh giả vờ nói.



Dù sao chuyện này cũng liên quan đến danh tiếng của cô và Minh Nguyên.



Viện trưởng bán tín bán nghi, lại không phải là đi ngủ cùng nhau?



Chiều sau khi tan ca, Lệ Truyền Anh đến công ty của Đường Tiềm, hôm nay đến chỉ có một mục đích -- chia tay.



Đường Tiềm vẫn ngồi trên ghế trong phòng làm việc, “Truyền Anh, chúng ta ràng buộc với nhau như vậy, em không thể nói chia tay là chia tay được”



“Anh muốn thế nào?” Từ lần trước Đường Tiềm bộc lộ ra tính tình tiểu nhân của anh ta, Lệ Truyền Anh cũng chẳng thèm nói chuyện đàng hoàng với anh.



“Không thể vì tối qua em ngủ cùng người đàn ông khác một đêm, ngoại tình rồi, hôm nay đến chia tay anh, anh liền đồng ý, trên thế giới này làm gì có chuyện dễ dàng như vậy?” Đường Tiềm ngẩng đầu lên, nhìn Lệ Truyền Anh.



Mặt Lệ Truyền Anh tím tái, “Đường Tiềm, anh điều tra em?”



“Sao lại dùng từ điều tra khó nghe vậy, em nên nói “quan tâm”! Anh quan tâm em như vậy, hôm qua muốn đến thăm em, nhìn thấy em đến khách sạn, tìm người đàn ông khác rồi! Cả đêm không trở ra, nam nữ ở cùng nhau, có thể làm gì chứ? Nghĩ cũng biết, huống hồ, hai người trước đây là bạn để làm tình, là tình cảm tái hợp? Hay là không chịu được sức hút của hóoc môn của cơ thể, lại đàn đúm với nhau rồi?”Đường Tiềm hỏi.



Lệ Truyền Anh tương kế tựu kế, nói một câu, “Không sai! Đường Tiềm, anh không được, không thể thỏa mãn được em! Cũng không thể vì anh bất lực, em lại phải nhịn vậy cả đời phải không? Bây giờ em chính thức đề nghị, chia tay! Bảy mươi phần trăm trước đây anh chưa đưa, em cũng không cần nữa! Như vậy được rồi chứ?”



“Em đi rồi, công ty của anh không thể xoay sở được!” Đường Tiềm nói.



Lệ Truyền Anh bây giờ mới hiểu, Đường Tiềm mở công ty này, đều vì cô.



Muốn vắt kiệt cả con người cô.



Cô nói anh tại sao công ty công nghệ sinh học để đó cũng không mở, lại muốn mở công nghệ hàng không chứ!