Rất Yêu, Rất Yêu Em

Chương 743 :

Ngày đăng: 03:40 19/04/20


Sau khi Tam Nhi bước xuống, ngồi bên cạnh của Nam Lịch Viễn, thì Nam Lịch Viễn bồng Tam Nhi lên ngồi trên đùi của bản thân.



Hai người kết hôn đã gần mười năm rồi.



Tam Nhi vén mái tóc của bản thân vào phía sau.



Miêu Doanh Đông luôn chăm chút nhìn vào tiểu Tam Nhi của nhà anh ta - - Miêu Miêu.



Sau khi Miêu Doanh Đông về đến nhà, Khâu Đông Duyệt mới về đến.



Miêu Doanh Đông liền đè Khâu Đông Duyệt trên cửa, bắt đầu hôn vào cô ta.



Cắn vào cô ta, đau đến Khâu Đông Duyệt luôn nhếch mép môi.



Sáng mai, trên cổ của cô ta đã bị trầy xước, cho nên, choàng lên một chiếc khăn lụa.



Sau khi tan sở, cô ta đến nhà của Nam Lịch Viễn đón con, không cẩn thận, Tam Nhi đã nhìn thấy vết thương.



“Sao bị như vậy chứ?” Tam Nhi hỏi cô ta.



“Bị con cắn đó.”



Tam Nhi lại cẩn thận nhìn vào, “Bị con cắn sao? Miệng của trẻ con đâu có lớn như vậy. Anh hai cũng bạo lực quá.”



Tam Nhi nói đùa với Khâu Đông Duyệt.



......



Hải Thành.



Miêu Doanh Cửu đang họp, đặc biệt nghiêm túc.



Trước cửa phòng làm việc xuất hiện một bóng người bảnh bao, lúc mới đầu Miêu Doanh Cửu không chú ý đến.



Nhưng một lát sau, nhìn thấy mọi người trong phòng làm việc đều nhìn ra phía ngoài.



Thì Miêu Doanh Cửu biết được là chuyện gì rồi.



Cô ta cố tình giả vờ không lên tiếng, tiếp tục cuộc họp.



Giống như lại quay về khi còn bên Mỹ.



Sau khi kết hôn, hai người Cố nhị và Miêu Doanh Cửu luôn trêu đùa với nhau, thường là không xem trường hợp ở đâu, kết quả cuối cùng luôn là - - Nhìn vào thì giống như Cố nhị đã thua, thực ra Miêu Doanh Cửu mới là người thua cuối cùng.



Cố nhị nhìn thấy Miêu Doanh Cửu đối với anh ta như không nhìn thấy vậy, chỉ còn cách tự bước vào trong.



Anh ta một tay chống trên bàn, một tay kê trên lưng ghế của Miêu Doanh Cửu, xoay một cái, thì xoay chiếc ghế qua đó.



Miêu Doanh Cửu ngẩng cao đầu lên, nhăn lại chân mày nói, “Anh xoay chiếc ghế của em làm gì chứ?”



Ánh mắt của cô ta ngước lên, nhìn vào Cố Vi Hằng.



“Vì muốn nói chuyện với em.” Ánh mắt của hai người gần ngay trước mắt.



“Tìm em làm gì chứ?” Xem ra, Miêu Doanh Cửu không muốn gặp Cố nhị cho lắm.


Nam Sương liền gật đầu.



“Được rồi, đi tìm cha đi!” Cố Niệm Đồng vổ vào lưng của Nan Sương, nói với con đi tìm Nam Lịch Viễn.



Miêu Doanh Đông liếc nhìn qua bên đây, và nói, “Được rồi đến khách sạn thôi.”



Lần này Miêu Doanh Đông đã bao một khách sạn lớn, ngày bình thường, anh ta không hề phô trương như vậy đâu.



Anh ta ngồi chung xe với Cố nhị đến khách sạn, trên đường đi, Cố nhị hỏi anh ta, “Anh, sao anh lại tốt với con gái mình như vậy?”



“Huyết mạch của anh!”



Cố nhị nghĩ lại cũng đúng.



Miêu Cẩm đón xong sinh nhật, mọi người đều nói chưa chơi đủ, sau khi đưa hết khách mời, lại có người đề nghị cùng nhau đi chơi.



Miêu Quốc Khánh và Miêu Song Hỷ la lên muốn chơi máy bay không người lái.



Chiếc máy bay này được xem như là kiệt tác của Lệ Truyền Anh, là chất liệu công ty game của Minh Nguyên.



Sỡ dĩ Miêu Quốc Khánh và Miêu Song Hỷ lại thích Lệ Truyền Anh như vậy, cũng chính vì nguyên nhân này thôi.



Hiện nay Lệ Truyền Anh đang điều kiển tay cầm, dạy hai người làm sao điều kiển lên xuống.



Miêu Quốc Khánh và Miêu Song Hỷ vô cùng thích thú.



Cho nên, một gia đình, cũng đi theo hai đứa trẻ này.



Một bên đi một bên trò chuyện, có người thì thảo luận công nghệ cao của Lệ Truyền Anh đúng là xuất sắc.



Có người thì nói chuyện về con cái.



Tam Nhi và Nam Lịch Viễn thì nói về năm xưa, hiện nay đã có con rồi, những chuyện trước đây vẫn còn như xuất hiện ở trước mắt vậy, hiện nay tính tình của Tam Nhi tốt hơn so với trước đây, không còn bướng bỉnh như xưa, càng khiến người say mê.



Cố nhị vẫn còn đang cheo đùa Miêu Doanh Cửu, “Đến San Francisco, cũng dẫn theo hai đứa con sao?”



“Không thôi thì phải làm sao? Giao cho mẹ em sao?”



“Anh thấy được đó.”



“Cố nhị, anh --”



Miêu Quốc Khánh và Miêu Song Hỷ chạy theo chiếc máy bay không người lái đó, đến một ngôi chùa.



Miêu Quốc Khánh bước vào trong, Miêu Doanh Đông nhìn vào đó, cũng bước vào trong.



Anh ta bồng theo Miêu Miêu, có khi Miêu Miêu tự đi, có khi muốn cha bồng.



Bước vào trong ngôi chùa, Miêu Miêu chỉ vào nơi thờ cúng nói, “Cha ơi, xin một quẻ xăm!”



Bởi vì Miêu Doanh Đông thường xuyên đọc sách có hình cho Miêu Miêu, cho nên, Miêu Miêu biết nơi đây là để làm gì.



Chiếc máy bay của Lệ Truyền Anh, trên điện thoại của cô ta có một ứng dụng, ngoại trừ có tay cầm điều kiển, điện thoại của cô ta cũng có thể điều kiển, có thể nhìn thấy tình hình mà máy bay không người lái quay được.



Lệ Truyền Anh đứng giữa ngôi chùa, nhìn thấy hai anh em Miêu Quốc Khánh và Miêu Song Hỷ đuổi theo chiếc máy bay không người lái.