Rổ Rá Cạp Được Thì Cạp Đi

Chương 7 :

Ngày đăng: 19:46 18/04/20


Trời dần trở lạnh, Mạc Bắc cũng rảnh rỗi hơn, cả nhà cũng gọn gàng theo. Không còn tiếng máy chạy, Thẩm Nam bắt đầu hay ngủ gà ngủ gật. Dựa vào salon đọc sách, nhìn một lúc là hai mắt bắt đầu díu lại.



Mạc Bắc nói như vậy dễ bị cảm, cất salon đi, bảo cậu lên giường y mà nằm, mệt thì nằm ngủ luôn. Còn y ngồi một bên, đeo headphone nghịch máy tính. Đọc blog mới, chơi Kiếm hiệp kỳ duyên 3, lướt diễn đàn, chat QQ, đến giờ thì đi nấu cơm, ăn xong thì đến lượt Thẩm Nam đi rửa bát, hai ngày đi siêu thị một lần.



Mấy ngày này sống suy đồi quá, lờ đờ quá, thật dễ làm con người ta… sa đọa… nhưng cũng chẳng có gì không hay cả.



Lần nào mơ mơ màng màng chuẩn bị ngủ, Thẩm Nam cũng nghĩ, thực ra thì đâu cần phải dính vào nhau như thế này mỗi ngày, chẳng có gì làm cả, cũng chẳng có chuyện để buôn, sao ngày nào cũng hớn hở chạy lên thế? Nhưng mà ngẫm lại hình như cũng có lợi mà, đâu chỉ có thế thôi đâu! Ít ra thì có thể tiết kiệm điện nước, giảm lượng rác thải; hai người cùng ăn cũng tiện hơn. Hơn nữa nhà mình thường chẳng có ai cả, lạnh tanh lạnh ngắt, chẳng ấm áp như ở đây… Nghĩ đi nghĩ lại, kết quả chẳng thấy đâu, người đã ngáy khò khò.



Mạc Bắc nếu phát hiện Thẩm Nam ngủ rồi, lúc gõ bàn phím sẽ cố gõ nhẹ đi một chút, đôi lúc còn nhìn lén cậu một lúc lâu, trong game có người gọi dân phòng ơi, dân phòng ời, hiện hồn đi thì mới bừng tỉnh. Tỉnh rồi thì thẹn quá hóa giận, anh đây ứ thèm để ý đến mày (thằng gọi) nữa.



Hình như béo lên, mặt tròn một chút nhìn đẹp hơn, ai~~~ nhìn đi nhìn lại chẳng thấy chỗ nào lớn tuổi hơn mình cả. Mới thả hồn một chút, lỡ tay một phát, phế luôn công phu thứ hai, và thế là… Mạc Bắc bị cả đội hội đồng.



Sau khi ‘được’ từng người ‘ân cần thăm hỏi’ + đập một trận cho hả giận, y rời game, trên bảng tin nhắn của diễn đàn có người réo: “Bắc gia ơi, Bắc gia à, người ta muốn được dựa dẫm, muốn được bao bọc, muốn được vô hậu cung của Bắc gia! QQ: ********. Chờ tin anh ~(≧▽≦)/~” Ma xui quỷ khiến thế nào, y lại đáp lại là: “Gia đã có chủ. Thí chủ xin hãy tự trọng *ngoáy mũi*”.



Y chẳng có ý sâu xa gì đâu. Thiệt đó.



Đang mơ mơ màng màng, Thẩm Nam bỗng cảm thấy có cái gì đó cứ nhấp nháy, thỉnh thoảng lại nhá một cái. Xoay người ngồi dậy nhìn xung quanh, hóa ra là cái di động để dưới gối.



Mạc Bắc có cái tật điện thoại cứ bạ đâu quăng đó, có người gọi tới thì còn có thể lần theo tiếng chuông mà tìm, nhưng tin nhắn không để nhạc chuông nên thường xuyên không biết. Thẩm Nam thu dọn phòng khách thì tìm thấy nó trong đống rác rưởi vừa được quét ra, đem đi lau sạch rồi để xuống dưới gối, lúc nào nhớ đến là có thể giở ra xem có tin nhắn mới hay không.



Chỉ thấy di động nhấp nháy sáng, không có nhạc chuông, Thẩm Nam tưởng là tin nhắn, mở ra định đưa cho Mạc Bắc coi, ai dè lại là cuộc gọi, người gọi là “Mạc Văn Tương”.



Điện thoại vừa mở ra là đã trực tiếp kết nối, giọng một đàn ông trung niên vang lên, có điểm hấp tấp:



“Mạc Bắc? Mạc Bắc? Có phải con không?”



“Mạc Bắc? Nói gì đi!”



“Này, Mạc Bắc? Sao không nói câu nào hết vậy?”


Sorry, bạn đây cũng phải kiểm duyệt từ ngữ ┐(┘▽└)┌.



Nói chung thì đoạn trên dài thế thôi nhưng chỉ túm lại một ý: Bạn Thẩm Nam chửi, chửi… và chửi như điên ╮(╯_╰)╭)



Đáng lẽ ra cậu phải phát hiện từ sớm, Mạc Bắc có thói quen ngủ nude…



Điều duy nhất có thể gọi là may mắn ở đây là, lần này Mạc Bắc không còn trùm chăn kín mít che kín cả đỉnh đầu nữa, khiến Thẩm Nam thi thoảng còn có thể ngoi ngóp hít thở được chút không khí trong lành.



Thằng oắt con Mạc Bắc này… may mà cũng chỉ thỉnh thoảng lên cơn, dứt cơn, tỉnh táo lại rồi thì cũng dứt khoát nhận lỗi luôn, không ậm ừ cho qua. Có một lần làm tiền lệ, lần thứ hai Thẩm Nam đã có thể bình tĩnh đối phó, nếu mà có lần sau nữa thì… xem chừng cậu cũng gặp riết thành quen, có khi lại còn chủ động phối hợp nữa ấy chứ.











Chú thích:



(1) Thảo Nê Mã: là con llama.







Pê ẹt: anh già Tần Du biến thái >///<



câu thích nhất trong chương này là câu của tiểu Bắc: “Gia đã có chủ. Thí chủ xin hãy tự trọng *ngoáy mũi*” Khẳng định  mình thuộc chủ quyền của ai đó rùi kìa (≧▽≦)



Lần đầu là sốt, lần này là say, tiểu Bắc vô tư ôm người đẹp tiểu Nam nhìu hơn nữa cho quen đi, có người ‘bật đèn xanh’ trong tư tưởng rồi kìa, hehe~~~ ~(= ▽ =)~







có bạn nào hứng thú với ‘thập đại thần thú’ hay truyền thuyết về em Thảo Nê Mã ko?