Rồng Bay Phượng Múa

Chương 57 : Các hữu sở đồ

Ngày đăng: 13:43 19/04/20


Phượng Trữ không có diệu chiêu gì uy hiếp người, nhưng Long Tam cũng để cho nàng ăn một miếng, bởi vì hắn biết loại chuyện ăn đến bệnh này, nàng quả thật có thể làm được: Vì thế Long Tam thỏa hiệp, xuống phòng bếp cầm một miếng nhỏ mật hãm tảo cao lại, điền vào miếu ngũ tạng của Phượng Trữ:



Phượng Trữ ăn xong tảo cao hương vị ngọt ngào kia, trong lòng chỉ cao hứng một chút thôi, sau đó oán khí còn lớn hơn nữa: Nàng thử hỏi: “Long Tam, miếng nhỏ này cũng chỉ là một miếng nhỏ nhỏ thôi, ăn không ra hương vị gì hết, cho ta thêm một khối nữa được không?”



Long Tam quả nhiên trấn định như nàng tưởng tượng, nghiêm mặt, cho nàng một ánh mắt “nàng nghĩ thật là hay”, không nói lời nào: Phượng Trữ bĩu môi đem chính mình vùi vào trong chăn, nàng cũng muốn nghĩ đến hay, đáng tiếc không có người phối hợp nàng: Tảo cao hương vị ngọt ngào còn ở trên đầu lưỡi, nàng càng nghĩ càng giận, mạnh mẽ xốc lên chăn nắm chặt quyền, lớn tiếng ồn ào: “Ta muốn báo thù, ta muốn đánh chết mấy tên vương bát đản kia:”



Long Tam nhíu mi, thật không biết vài tên thích khách kia nếu biết được thù không được ăn còn lớn hơn so với mối hận bị thương, trong lòng không biết có cảm tưởng gì:



Phượng Trữ ồn ào qua ồn ào lại, nhưng nàng cũng không nháo ra chuyện gì lớn, thân là người bệnh bị thương, nàng vẫn thực làm đúng chức trách, dành toàn bộ thời gian thành thành thật thật dưới sự giám thị của Long Tam gia nằm trên giường dưỡng thương, may mà dạ dày của nàng được Long Tam gia giám sát ăn này nọ cũng không bị đau, lúc này mới không cắt xén đồ ăn của nàng, Phượng Trữ cuối cùng cũng có thể thống thống khoái khoái nhồi nhét ba bữa cơm thật no:



Ăn no liền lên tinh thần, tốc độ khôi phục vết thương của Phượng Trữ làm cho Sử Ngọc Lang âm thầm lấy làm kỳ lạ, nhưng thật ra Long Tam mấy ngày này có vẻ có tâm sự rất nhiều, Phượng Trác Quân cũng có ý vô tình tránh nữ nhi, ông cũng là không có biện pháp, sau khi Phượng Trữ thương thế khang phục, vấn đề thắc mắc đặc biệt nhiều, nói cũng không ít, trong lòng ông chột dạ, sợ chịu không được Phượng Trữ trái hỏi phải hỏi để tiết lộ bí mật thân thế của Phượng Trữ, nếu để cho nàng biết phụ thân của mình năm đó thực có lỗi với mẫu thân, còn làm hại bà ấy đánh mất tánh mạng, sợ Phượng Trữ sẽ oán hận ông: Còn nữa, nếu Phượng Trữ biết chính mình lúc trước là bị mẹ ruột vứt bỏ, sợ rằng trong lòng sẽ bị thương tâm khổ sở, đây cũng là nguyên nhân vì sao ông cùng với Kiều Lỵ giấu diếm nhiều năm:



Vì thế, Phượng Trác Quân tìm Long Tam truy vấn: “Chuyện mấy người ám sát Phượng Phượng đã có tin tức gì chưa? A Linh bên kia thì sao? Bà ấy để lại thư bắt người, tại sao lại không có động tĩnh?”



“Chắc là phát hiện chúng ta bên này có người giúp đỡ, bọn họ không có ưu thế gì, liền ẩn nấp chờ đợi cơ hội:” Long Tam thản nhiên liếc mắt nhìn Phượng Trác Quân một cái: “Nhạc phụ không phải cũng tìm người điều tra sao? Nên biết lời nói của ta không phải là giả:”



Phượng Trác Quân có chút xấu hổ, tuy rằng Long Tam nói chuyện này cứ để cho hắn làm, nhưng ông thật cũng không quá tín nhiệm, cho nên tự mình cũng vụng trộm tìm người, không nghĩ tới việc này Long Tam cũng biết: Theo lý thuyết mẹ đẻ Phượng Phượng xuống tay với Phượng Phượng, ông là đương sự duy nhất, nhúng tay quan tâm cũng là chuyện tất nhiên, nhưng không hiểu vì sao, Long Tam tuy là ôn hòa bàn bạc, lại làm cho người ta có cảm giác không thể từ chối ý tứ của hắn: Phượng Trác Quân không dám ra mặt nói cái gì, mặt trái lại tìm người cùng tra một sự kiện, hiện tại bị Long Tam chỉ ra, Phượng Trác Quân cảm thấy nét mặt già nua một chút đỏ:



Phượng Trác Quân ho nhẹ hai tiếng, nói: “Ta cũng muốn mau tra ra những người này chút, dù sao cũng là chuyện cũ của nhà ta năm xưa, ta cũng không muốn Phượng Phượng lại xảy ra chuyện gì:”



Long Tam gật gật đầu: “Nhạc phụ nói có lý, nhưng đối phương che giấu rất kỹ càng, tra không được bất kỳ manh mối hữu dụng nào, địch tối ta sáng, nơi này không nên ở lâu: Nay thương thế của Phượng Nhi cũng đã đỡ hơn, chúng ta cũng nên đổi đến nơi khác:”




“Trong lòng cha có bí mật:” Phượng Trữ đối chuyện này tương đương khẳng định:



“Phượng Nhi, trong lòng mỗi người đều có bí mật, cha nàng là thật tâm đối tốt với nàng, ông ấy nếu không muốn nói, nàng cũng đừng oán ông ấy:”



Phượng Trữ chu miệng, hỏi: “Lời này tuy là có lý, nhưng mà phản ứng của ông ấy rất quái lạ: Chàng có phải biết nội tình hay không?”



“Ông ấy nếu muốn gạt nàng, chẳng lẽ sẽ nói cho ta biết sao?” Long Tam dùng một câu hỏi lại:



Phượng Trữ cân nhắc một hồi, thực mất hứng: “Điều ta không thích nhất là người khác có chuyện giấu giếm ta:”



Long Tam lấy tay đem nàng kéo vào trong lòng, Phượng Trữ thuận thế ôm thắt lưng của hắn, nói: “Long Tam, cũng là chàng đối ta tốt nhất, nhưng đừng giống như cha, chuyện gì cũng đều chôn chặt trong đầu, chúng ta có thể chia sẻ với nhau mà, nên thẳng thắn thành khẩn mà chống đỡ, chuyện gì cũng đừng gạt ta: Như vậy, mọi chuyện mới có thể giải quyết: Chàng thấy cha mẹ đó, chính là có hoài nghi lại chôn ở trong lòng, vòng quanh nhiều năm như vậy, kỳ thật nói ra, ngược lại giải quyết rất dễ dàng, đúng không?”



Long Tam nhìn ánh mắt trong suốt của Phượng Trữ, nhịn không được ôm nàng thật chặt, đem mặt mình chôn vào hõm vai của nàng, buồn bã nói: “Đúng, nàng nói cái gì cũng đúng:”



Hắn chỉ cảm thấy tâm như lửa thiêu, có một số việc, hắn nên cùng nàng nói như thế nào?



Phượng Trữ oa ở trong lòng hắn, còn nhớ đến chuyện Phượng Trác Quân giấu giếm nàng, nàng nói nhỏ: “Không được, cha rốt cuộc che giấu cái gì? Chắc chắn là có liên quan đến ta, ta phải nghĩ ra biện pháp đào ra:”



Đào ra? Long Tam nhắm mắt lại, chuyện này nên làm thế nào cho phải?