Rồng Bay Phượng Múa

Chương 74 : Gặp nhau

Ngày đăng: 13:43 19/04/20


Đến khi Phượng Trữ tỉnh lại, mở mắt ra nhìn thấy là đỉnh màn, nàng trừng mắt nhìn xung quanh, nhớ tới mình ở phòng bếp té xỉu:



Quay đầu lại, nhìn xuyên qua cái màn buông bên giường, nàng nhìn thấy Long Tam cùng một đại phu bộ dáng lão nhân ở cửa nói chuyện, nàng ẩn ẩn nghe được mấy cái đoạn ngắn gì mà “Chúc mừng” “Uống thuốc” “Nghỉ ngơi nhiều” linh tinh linh tinh gì đó:



Phượng Trữ bĩu môi, cái loại đại phu gì a, người ta sinh bệnh phải uống thuốc, ông ta còn chúc mừng cái quái gì chứ? Đồ vui sướng khi thấy người gặp họa, chán ghét, chán ghét! Long Tam còn đối cái tên đại phu phá hư kia cười! Cũng chán ghét!



Phượng Trữ cũng không biết chính mình là làm sao vậy, trong lòng phiền chán, tính tình đặc biệt khó chịu, lập tức hô một tiếng: “Long Tam:”



Long Tam quay đầu nhìn hướng nàng một cái, nhanh chóng tiễn đại phu khỏi cửa, trở về phòng thuận tay đem phương thuốc đặt trên bàn, sau đó vài bước đi nhanh liền đến bên giường, treo màn lên, cúi người một tay ôm lấy Phượng Trữ, trong thanh âm lộ ra vui mừng cùng kích động, liên tục kêu: “Phượng Nhi, Phượng Nhi…”



“Long Tam, ta không thoải mái:” Phượng Trữ làm nũng:



“Ta biết, ta biết:” Long Tam không ngừng cười, ôm nàng hôn nhẹ:



“Ta bị bệnh chàng còn cười, chàng cao hứng lắm sao:” Phượng Trữ không biết tại sao hốc mắt nóng lên, nàng nghĩ tới, nàng gặp được một nữ nhân bộ dạng giống nàng như đúc, cái nữ nhân kia nói: “Ta mới là Phượng Trữ:”



Phượng Trữ bắt đầu rưng rưng, một quyền đánh ở trên người Long Tam: “Ta đói bụng, ta sinh bệnh, chàng còn cười, chán ghét chàng, chán ghét!”



Long Tam nhậm nàng đùa giỡn, dùng ngón tay cái lau nước mắt của nàng, nâng khuôn mặt của nàng lên, nhìn lại nhìn, nhịn không được cười : “Phượng Nhi, Phượng Nhi, nàng có thai …”



Phượng Trữ không phản ứng kịp, có chút há hốc mồm: “Ta làm sao vậy?”



“Nàng hoài đứa nhỏ:”



“Hoài cái gì vậy?”



“Oa nhi, đứa nhỏ, đệ đệ muội muội của Bảo Nhi:” Long Tam nhìn bộ dáng nàng ngơ ngác vờ ngớ ngẩn, ý cười càng sâu, nhịn không được cúi đầu lại hôn nhẹ, nhanh ôm chặt nàng: “Phượng Nhi, Phượng Nhi, chúng ta sẽ có đứa nhỏ, là đứa nhỏ thứ hai, cục cưng của chúng ta:”



Phượng Trữ ngốc hồ hồ, lăng lăng há to miệng, có chút không thể tin được thứ mình nghe được, lão thiên gia quả nhiên không thích nàng, quả nhiên hận không thể đem nàng chỉnh đến loạn thất bát tao thương tích đầy mình mới cam nguyện:



“Ta mới là Phượng Trữ:”



“Nếu ngươi là Phượng Trữ, vậy ta là ai?”



Mẩu đối thoại này còn ở trong đầu xoay quanh không mất, Long Tam lại đến vô giúp vui: “Nàng hoài đứa nhỏ:”



Phượng Trữ mạnh “Oa” một tiếng khóc lớn: “Long Tam, Long Tam, ta phải làm sao bây giờ? Ta nên làm cái gì bây giờ?”
“Ngươi thực mơ tưởng, nếu là song sinh tỷ muội, nương sao lại không biết?”



“Ngươi làm sao biết bà ta không biết?” Nữ nhân kia nói, thanh âm lạnh như băng:



Phượng Trữ sửng sốt: “Ngươi ngay cả nương cũng không tin tưởng?”



“Từ nhỏ đến lớn, bà ta dạy ta nói rồi dối cũng không ít, bà ta có thể dạy ta nói dối, chính mình nói dối thì có cái gì thần kỳ:”



Phượng Trữ toàn bộ người cứng lại rồi, bỗng nhiên trong lúc đó, nàng cảm thấy nữ nhân trước mặt này thật đáng thương:”Ngươi sai rồi, trên đời này chắc chắn là còn có thể có thật tình đối đãi:”



“Ta cũng hy vọng có ai có thể đối ta thật tình đối đãi, ta hy vọng Lam Hổ có thể đối với ta như vậy, về sau vẫn có thể đối với ta như vậy:”



“Ngươi hạ thấp chính mình, đổi lấy chỉ là sự lợi dụng, làm sao có thể tìm được thật tình?” Trong lời nói Phượng Trữ như kèm một đao, đâm vào lòng của phụ nữ kia, nàng ta trừng mắt nhìn Phượng Trữ, trừng mắt nhìn thật lâu sau, bỗng nhiên nói: “Chúng ta, quả nhiên là tâm ý tương thông:” Nàng ta thật đã hạ thấp chính mình, nhưng nàng ta vẫn cố gắng, lại tìm không thấy thành công, vẫn thất vọng, nhưng là không thể hết hy vọng:



“Ta với ngươi một chút cũng không thông:” Phượng Trữ đoạt lấy chủy thủ của nàng ta, hung tợn nói: “Đừng ép ta giết ngươi:”



“Ngươi không hạ thủ được, ta biết:” Nữ nhân kia lạnh lùng cười: “Liền giống như tối hôm qua ta muốn giết ngươi lại hạ thủ không được: Giữa chúng ta, nhất định là có liên hệ rất thâm rất sâu:”



Phượng Trữ nhìn chằm chằm ánh mắt của nàng ta, thấy được quật cường cùng không cam lòng, nàng cư nhiên, thật có thể hiểu được lòng của nàng ta: Phượng Trữ cắn chặt răng: “Ta không giống với ngươi:” Nàng ngừng lại một chút, còn nói: “Đừng đi động vào Long Tam, bằng không ta sẽ không bỏ qua ngươi:”



“Vậy ngươi nhóm cũng đừng động vào Lam Hổ, ta chỉ có hắn: Ngươi có biết ta cũng giống với ngươi, đừng ép ta, ta cũng vậy không sợ chết:”



Phượng Trữ run lên, thấp giọng quát: “Biến:”



Nữ nhân kia nhìn Phượng Trữ thật sâu một cái, nói: “Ta thật muốn biết, ngươi rốt cuộc là ai?” Nàng ta nói xong, xoay người đi ra khỏi ngõ nhỏ:



Phượng Trữ tay mềm nhũn, đem chủy thủ vứt xuống mặt đất: Một câu cuối cùng của nữ nhân kia đâm vào trong lòng nàng, “Ngươi rốt cuộc là ai?”



Phượng Trữ hít sâu, lại hô hấp, nàng nhanh chóng chạy khỏi ngõ nhỏ, nàng muốn lớn tiếng nói cho cái nữ nhân kia, nàng chính là Long Tam phu nhân, là nương tử tốt của Long Tam, cho cái gì Phượng Trữ hay không Phượng Trữ kia gặp quỷ đi thôi:



Nhưng nàng vừa chạy đến bên ngoài, lại rụt trở về, lại ghé vào vụng trộm nhìn ra bên ngoài: Cách đó không xa, Long Tam đang hướng về phía bên này đi tới, lại cùng nữ nhân kia mặt đối mặt gặp nhau:



Phượng Trữ thấy Long Tam ôn nhu nở nụ cười, đó là tươi cười khi đối với nàng mới có, hắn đi mau hai bước, đưa tay muốn ôm cái nữ nhân kia, tâm Phượng Trữ cuộn thành một khối, vô cùng đau đớn:



Nhưng ngay sau đó, động tác của Long Tam chậm lại, tươi cười của hắn dần dần biến mất, hắn nhìn chằm chằm nữ nhân trước mặt, nhẹ nhàng gọi một tiếng: “Phượng Trữ?”