Rồng Bay Phượng Múa

Chương 9 : Cùng heo bái đường

Ngày đăng: 13:42 19/04/20


“Giết hết:” hai chữ này nói ra cực khí thế, thậm chí Phượng Trữ còn dùng tay khoa tay múa chân một cái tư thế chém người để tăng mạnh hiệu quả, Tần Nhã Âm trợn mắt há hốc mồm, sau một lúc lâu nói không nên lời: Tần Khải một miệng trà thiếu chút nữa ho không ra:



Đối với phản ứng của hai người bọn họ Phượng Trữ phi thường vừa lòng, nàng cười ngọt ngảo, tiếp tục dùng bữa: Chỉ có Long Tam bị nàng nháo vẫn không biết nên nói gì, cái gì cũng không nói, chỉ xem xét nàng:



Tần Nhã Âm ở một bên ngây người suốt nửa ngày, rốt cuộc lắp bắp nói, “Phượng, Phượng cô nương thật hay nói giỡn:” cái này chỉ có thể miễn cưỡng xem như vậy:



Phượng Trữ hướng nàng nhếch miệng cười xấu xa, để tự nàng tưởng tượng đi: Tần Khải sau khi bình tĩnh lại, cảm thấy càng nghĩ càng buồn cười, nhìn muội muội lại nhìn Phượng Trữ, vui vẻ cười ha ha, “Long Tam a, ngươi kiếm được cô nương thú vị như vậy ở đâu?”



“Nhặt ở ven đường:” Long Tam nghiêm trang đáp, bắt gặp một ánh mắt xem thường của Phượng Trữ:



Tần Khải cười to, “Làm sao nhặt được, ta cũng muốn nhặt một cái:”



“Tần công tử cũng không thiếu phiền não sao?” Đây là Phượng Trữ hỏi:



Tần Khải đoan đoan chính chính ngồi thẳng, ho nhẹ một tiếng, “Ngươi nhìn ta tuấn tú lịch sự như vậy, đương nhiên cũng không thiếu:”



“Tần công tử đã cưới vợ chưa?”



“Đã có thê thất:” Vấn đề này làm cho Tần Khải thật hứng thú, hắn nói một cách mờ ám, bộ dáng lỗ mãng chờ Phượng Trữ tiếp tục:



Phượng Trữ còn thật sự nói, “Vậy Tần công tử không cần phải vất vả ở trên đường kiếm sát thủ như vậy, trọng trách này giao cho quý phu nhân, khẳng định so với sát thủ chúng ta làm còn tốt hơn:”



Tấn Khải nhìn thoáng qua Long Tam, thấy hắn đối với chính mình cùng Phượng Trữ trêu đùa cũng không hờn giận, nghĩ rằng cô nương này cùng hắn không thân cận, vì thế yên tâm tiếp tục nói, “Phu nhân ta yếu đuối, không thể sánh bằng tư thế oai hùng hiên ngang của Phượng Trữ cô nương, sợ là không đối phó với nhiều người như vậy:”



Phượng Trữ hơi nhíu mày, chống cằm làm ra vẻ suy nghĩ sâu xa, “Ai, ta vốn không muốn dạy ngươi tuyệt chiêu này, bất quá thấy ngươi khó xử như vậy, ta sẽ nói cho ngươi:” Nàng thò người qua, làm ra vẻ thần bí nói, “Ngươi chỉ cần đưa cho phu nhân ngươi một cây kéo lớn, vận dụng thích đáng, chỉ một chiêu là đủ:”



Lúc này đổi lại là Tần Khải há hốc mồm, sau một lúc lâu nói không nên lời, Tần Nhã Âm ở một bên thấy không hiểu được mới hỏi, “Có ý tứ gì?”



Tần Khải thật không có cách nào giải thích, cuối cùng lắp bắp nói, “Puongj, Phượng cô nương thật là hay nói giỡn:”



Lần này Long Tam trấn định không được, đầu tiên là hắn cúi đầu xuống, sau đó bắt đầu dùng bữa, dù sao làm cho chính mình có việc không đứng lên là được rồi:
Long Tam nói tiếp, “đại ca làm việc luôn luôn cường ngạnh, cự hôn rất kiên quyết: Nhà ngươi không có biện pháp nên đi đến trước mộ phần của nhà ta nháo, nhị ca ra mặt giải quyết, bọn họ phát hiện nhị ca của ta mới là đương gia*: Vì thế lại yêu cầu nhị ca thú, nhị ca đương nhiên cũng không nguyện: Lúc ấy thái độ của nhà ngươi làm chúng ta cảm thấy rất khác thường, chúng ta cho rằng các ngươi là vì quyền thế của Long gia mà đến: Sự tình đang giằng co, lúc ấy ta nghĩ nhà ngươi không thật lòng muốn thực hiện hôn ước, vì thế ta nói ta thú, nếu không việc này quên đi, không nghĩ tới cuối cùng nhà ngươi lại đồng ý:”



Phượng Trữ nói, “Ngươi cho là vừa nói như vậy nhà ta sẽ bỏ đi?”



“Ta thật đã xem nhẹ:” Long Tam nói tiếp, “Sau khi định hôn sự, Dư nương tức giận phi thường, cảm thấy Long gia chúng ta bị bắt nạt: Trước hôn kỳ, ta có việc phải rời đi một chuyến, vì thế nàng nói hôn sự để nàng xử lý, định làm cho việc này bất thành:” Hắn nói đến đây thì ngừng lại một chút, hình như có chút chần chờ:



Phượng Trữ cũng không buông tha, nàng truy vấn, “Sau đó thì sao, Dư nương làm việc này bất thành như thế nào? Không phải cuối cùng chúng ta cũng thành thân sao?”



Long Tam đành phải trả lời, “Dư nương điều ba huynh đệ chúng ta đi rồi, sau đó ở ngày cử hành hôn lễ, nói chúng ta có đại sự không thể ra mặt thành thân, đành phải đem heo ra cưới, nếu Phượng gia bất mãn, việc này coi như không có:”



Phượng Trữ há to miệng cả kinh nói, “Heo?”



Long Tam có chút xấu hổ, gật gật đầu: Phượng Trữ lại lớn tiếng hỏi, “Là heo thật?” Long Tam lại càng xấu hổ, không biết nói gì để chống đỡ: Phượng Trữ vỗ cái bàn, “Chuyện như vậy các ngươi cũng làm được?”



“Phượng Trữ…::” Long Tam muốn nói cái gì lại bị Phượng Trữ khí thế khoát tay ngăn lại, nàng đứng lên thong thả đi qua đi lại, lớn tiếng lầm bầm lầu bầu, “Cha nương ta nghĩ như thế nào mà chuyện như vậy cũng đáp ứng? Ta đâu? Làm sao ta có thể đáp ứng? Còn bái đường? Ta hẳn là một đao đâm nó, vứt trên hỉ đường, làm cho nó máu tươi ba thước, máu chảy thành sông, cho các ngươi lau một tháng cũng lau không sạch: Ta làm thế nào có thể để các ngươi khi dễ ta như vậy?”



Nàng ồn ào đủ, trừng mắt nhìn Long Tam, “Ta có đâm con heo kia không?”



“Không có?”



“Bái đường?”



“Đã bái:”



Phượng Trữ tức giận đập cái bàn, “Ta vô dụng như vậy sao?”



Long Tam lại nói, “Ngươi cũng hiểu được không thể kháng nghị, chắc là hiểu được chúng ta biết nguyên nhân ngươi gả vào không đơn thuần:”



Phượng Trữ nói, “Ta không thể kháng nghị là, ta cư nhiên không đem heo tướng công cùng người tướng công làm thịt hết!”