Rừng Tử Vong

Chương 60 : Rắn độc của Quỷ Huyệt

Ngày đăng: 19:43 18/04/20


Tiếng huýt gió lồng lộng lên như có hột, và tiếng kêu hớt hải của Phượng Nghi làm cho Tần Quan Vũ tỉnh mộng. Chàng giật mình hỏi lại :



- Tại sao Nghi tỷ biết đó là người của Quỷ huyệt?



Phượng Nghi không trả lời, mặt nàng hết sức thảm đạm, nói :



- Tần đệ, đệ vẫn khinh tỷ ư?



Tần Quan Vũ ngập ngừng :



- Không đâu, tại sao đệ lại phải khinh Nghi tỷ?



- Nếu không thì từ nay trở đi, hãy gọi tên của tỷ, chứ đừng xưng hô là tỷ đệ nữa nhé.



Tần Quan Vũ bàng hoàng...



Nữ nhân quả thật là khó hiểu. Tâm tình của Phượng Nghi quả thật là giống như một áng mây lãng đãng mông lung.



Không có ai lại đoán được sự biến chuyển của lòng nàng ra sao.



Tần Quan Vũ sực nhớ đến lời của Thần Bí Nhân, “đối với nữ nhân thì cần phải hết sức khôn ngoan, cần phải đóng kịch từng giây từng phút với họ...”



Chàng vội vàng trả lời :



- Được lắm, Phượng Nghi.



Phượng Nghi nở nụ cười thỏa mãn :



- Và tôi sẽ gọi chàng là... công tử nhé!



Đã phóng lao thì đành phải theo lao, Tần Quan Vũ hỏi lại :



- Phượng Nghi hãy nói rõ về việc lúc nãy cho tôi nghe đi.



- Lúc nãy công tử có nghe tiếng gì chăng?



- Tiếng huýt gió vừa rồi đó phải không?



- Chính là nó đấy, và đó hầu như cũng là khẩu hiệu của Quỷ huyệt. Tiếng huýt gió ấy báo cho biết rằng người của Quỷ huyệt đang điều động Kim Ty xà...



Tần Quan Vũ rút phắt thanh Vô Tình kiếm ra, và đảo nhanh đôi mắt :



- Đúng rồi, có lẽ là có đến mấy mươi con rắn độc đang bao lấy chúng ta. Phượng Nghi, hãy cẩn thận!



Tiếng huýt gió lại nổi lên.



Tần Quan Vũ xốc kiếm án ngang trước ngực, yên lặng đợi chờ.
- Tiểu tử, ngươi dám buông lời vô lễ à?



Tần Quan Vũ cười ha hả rồi nói :



- Ta có sợ gì mà vô lễ với hữu lễ? Quỷ huyệt các người hợp tác với Hạ Hầu viên nên mới có sự tương thân như thế...



- Câm miệng!



Tần Quan Vũ mỉm cười khinh khỉnh.



Bây giờ thì đã quá rõ ràng rồi. Trước tiên Quỷ huyệt đã bức bách Cái bang làm vây cánh, nhưng vì bị cự tuyệt nên mới quay sang lôi kéo Hạ Hầu viên.



Và như thế lại càng chứng tỏ rằng Liên minh chỉ là cái trò của Quỷ huyệt bày ra để phô trương vây cánh...



Sau khi nắm chắc vấn đề rồi, Tần Quan Vũ nói thẳng :



- Chân tướng của các ngươi đã bị lột trần rồi, và Liên minh của các ngươi cũng chỉ là lá bài của Quỷ huyệt, thế mà luôn cả...



Tần Quan Vũ vốn muốn nói rằng “luôn cả Võ Lâm Đệ Nhất Gia và Tam Quốc miếu cũng vô tình bị lừa”, nhưng vì sợ tiết lộ bí mật nên chàng lại nói khác đi :



- ... luôn cả Hạ Hầu viên chủ cũng làm tay sai cho Quỷ huyệt.



Đối phương cười ha hả :



- Khá lắm, tiểu tử. Ngươi biết khá nhiều đấy. Và chỉ với việc biết nhiều như thế cũng đủ làm cho ngươi lãnh trọn án tử hình rồi. Ngươi đừng tưởng rằng trong võ lâm không có ai dám giết ngươi như một số người đã nói. Hừ, Quỷ huyệt không hề có sự kiêng dè đó đâu.



- Hay lắm, vậy thì các hạ cứ thi triển sở học của mình đi.



Một tiếng “hừ” rờn rợn nổi lên, tiếp theo đó là tiếng huýt gió vang lên lanh lảnh.



Rào... rào... rào...



Cành lá vụt khua lên khiến người ta phải rùng mình sởn gáy, cái thứ tiếng động đó thật nặng mùi ma quái.



Tần Quan Vũ khẽ nói với Phượng Nghi :



- Ngoài rắn độc ra, Phượng Nghi còn biết chúng có điều gì khác lạ nữa không?



Phượng Nghi có vẻ ngần ngừ, nói :



- Có lẽ không có gì lạ nữa, nhưng có một điều khiến tôi hơi thắc mắc...



- Chuyện chi?



- Cho đến giờ phút này, Hạ Hầu viên vẫn chưa có thành tích gì nổi bật cả, thế thì tại sao người của Quỷ huyệt lại tự đi vạch lộ âm mưu thầm kín ấy? Chúng còn có dụng ý gì nữa chăng?