Rừng Tử Vong

Chương 68 : Nữa tin nữa ngờ

Ngày đăng: 19:43 18/04/20


Tần Quan Vũ và Phượng Nghi vừa quay lại, thì vừa thấy ba người của Quỷ huyệt đang lảo đảo không còn đứng vững nữa.



Cái bang Tam lão bật cười ha hả...



Bất Tử Lão Cái quát lên :



- Môn hạ Quỷ huyệt, hãy đón lấy giờ phút cuối cùng của các ngươi.



Bóng Tam lão nhoáng lên, ba bàn tay chĩa tới trong huyệt của đối phương.



Ba tên môn hạ của Quỷ huyệt từ từ gục xuống.



Tần Quan Vũ vừa mừng vừa thấy kỳ lạ. Chàng nói :



- Thật là kỳ dị.



Phượng Nghi hỏi lại :



- Có gì mà công tử ngạc nhiên như thế?



- Quỷ huyệt đã sai người ra mặt giang hồ mà đây lại là lần thứ nhất, thế tại sao lại đưa ra đám người vô dụng như thế nhỉ?



- Thật ra chẳng phải là họ vô dụng đâu, mà đó là do thực tài của Cái bang Tam lão đó chứ.



Nhân cơ hội này, Tần Quan Vũ hỏi dồn như cố dò thám thực hư của Phượng Nghi :



- Sao Phượng Nghi biết rõ thế?



Phượng Nghi cau mày :



- Công tử nghi ngờ tôi à?



Tần Quan Vũ vội trả lời :



- Không, tôi chỉ muốn biết về Quỷ huyệt thế thôi.



Phượng Nghi dịu giọng :



- Thật ra thì việc nghi ngờ của công tử cũng có chỗ đúng. Bất cứ ai ở vào trường hợp của công tử cũng đều phải nghi ngờ như thế. Tôi mong rằng từ đây về sau, bất luận đối với ai, công tử cũng đừng nên bộc lộ thân phận của mình.



Tần Quan Vũ gật đầu nói :



- Không sai, điều đó tôi cũng biết. Song, đối với Phượng Nghi thì có chỗ ngoại lệ...



- Dù thế nào thì công tử cũng nên cẩn thận là hơn. Nếu người của Liên minh mà phát giác được nhiệm vụ quan trọng của công tử thì sẽ còn nhiều nguy hiểm nữa.



- Phượng Nghi nhắc đến Liên minh, phải chăng là bao gồm luôn cả người của Tam Quốc miếu?



- Phải, đặc biệt là người của Tam Quốc miếu. Quỷ huyệt độc ác, Hạ Hầu viên âm hiểm, Tam Quốc miếu... Những điều đó công tử đừng quên.



Tần Quan Vũ nhỏ giọng hỏi :



- Còn Võ Lâm Đệ Nhất Gia?




- Lão phu có điều muốn bẩm cáo với Minh chủ.



- Xin tiền bối cứ nói.



- Bản Miếu chủ cần phải vâng mệnh của Minh chủ, mà lão phu thì phải tuân lệnh của Miếu chủ. Vậy thì sự quan hệ giữa lão phu và Minh chủ phải ra sao đây?



Câu hỏi của Thần Bí Nhân làm cho Tần Quan Vũ ngạc nhiên sửng sốt.



Về tình về lý, đối với Tam Quốc miếu, chàng cũng đâu có thể nói đến điều quan hệ?



Vậy thì tại sao Tam Quốc miếu chủ lại muốn tuân theo mệnh lệnh của chàng?



Nhưng, là một trong Bát kỳ, và cũng là một vị Trưởng lão của Tam Quốc miếu, Thần Bí Nhân nhất định không thể thốt ra một câu nói vô trách nhiệm được.



Lẽ tất nhiên, nếu Tam Quốc miếu phải tuân theo mệnh lệnh của chàng thì đây quả là một chuyện quang vinh. Nhưng phải chăng đó là sự thật?



Không, nhất định đây là sự thật, vì đã do chính miệng của Thần Bí Nhân vừa nói ra.



Nhưng chàng phải ứng phó thế nào đây?



Chẳng lẽ là một trong Bát kỳ, sư thúc Kiếm Hài Trúc Trượng lại có thể đặt vấn đề một cách lầm lẫn? Tất nhiên là không, và như vậy thì Thần Bí Nhân cũng không thể lầm lẫn được.



Tần Quan Vũ nhìn Thần Bí Nhân lắc đầu nói :



- Điều đó thật khó mà nói được.



Thần Bí Nhân vẫn chậm rãi trang nghiêm :



- Lão phu cần bẩm cáo với Minh chủ rằng, từ nay về sau, Tam Quốc miếu sẽ do Minh chủ điều khiển.



Tần Quan Vũ giật mình :



- Điều đó...



Thần Bí Nhân ngắt lời chàng :



- Đó là sự thật hiển nhiên như thế, xin Minh chủ đừng do dự. Giờ đây, nếu Minh chủ có gì cần hỏi, lão phu xin đem hết sự hiểu biết của mình để trình lại.



Biết không thể thay đổi một vấn đề đã được quyết định, Tần Quan Vũ suy nghĩ hồi lâu, rồi hỏi lại :



- Tại hạ muốn biết vấn đề liên quan đến tệ nghĩa phụ, tức tiền nhiệm Bang chủ Cái bang. Tại sao người lại ngồi chết ở trên đường dẫn vào Tam Quốc miếu?



Như động đến mối thương tâm, Bất Tử Lão Cái ném tia mắt nghi ngờ về phía Thần Bí Nhân.



Thần Bí Nhân cười nhẹ :



- Thiên Tửu Cái, lão huynh cho rằng lão phu có dính dáng đến vụ mưu sát của lệnh sư huynh à?



Bất Tử Lão Cái khẽ gật đầu :



- Đó là việc không thể tránh được.