Rừng Tử Vong
Chương 69 : Giáng Lan mỹ nhân
Ngày đăng: 19:43 18/04/20
Thần Bí Nhân lắc đầu nói :
- Lão đã lầm rồi. Lão có biết lão phu gặp lệnh sư huynh ở đâu không?
- Ở đâu?
- Tại trước Tử Vong lâm!
Tần Quan Vũ kinh ngạc, khẽ bật một tiếng kêu khẽ.
Bất Tử Lão Cái tái mặt hỏi lại :
- Sao lại có chuyện như thế chứ?
Sau cơn xúc động, Tần Quan Vũ khẽ nói :
- Tiểu điệt đã có nói qua trường hợp của gia sư và Tư Văn Tú Sĩ...
Bất Tử Lão Cái thôi thúc :
- Thần Bí huynh, hãy kể tiếp đi!
Thần Bí Nhân buồn bã gật đầu :
- Mười năm qua, vì sự tàn nhẫn của Tử Vong lâm, khiến cho lão phu đặc biệt chú ý. Hôm đó, khi đang quan sát trước khu rừng ấy, lão phu chợt thấy một người lảo đảo từ xa đi lại...
Ngưng một giây như để nhớ lại chuyện xưa, Thần Bí Nhân nói tiếp :
- Khi thấy bóng người đó, lão phu có hơi ngạc nhiên vì bằng vào dáng đi xiêu vẹo ấy, dường như người đó không biết tí gì về võ công cả. Nhưng nếu là một kẻ thường nhân thì sao lại lảng vảng ở trước Tử Vong lâm? Mãi cho đến khi người ấy lại gần thì lão phu càng kinh dị hơn, vì đã nhận rõ đó chính là lệnh sư huynh, tức Bang chủ Cái bang. Vì đã từng quen biết nhau, nên lão phu mới ra mặt. Lúc đó, lệnh sư huynh đã té nằm dưới đất. Lão phu vội khám qua kinh mạch và biết rằng lệnh sư huynh đã bị mất hết tinh lực. Và lúc đó, lệnh sư huynh hé mắt, nói với lão phu bằng một giọng của một người đã mất hết sinh lực: “Vì chút tình bằng hữu, xin tôn huynh xuống cho một chưởng để sớm được kết liễu một đời thanh danh đã bị ô nhục của tại hạ”. Nghe vậy, lão phu bèn đỡ lệnh sư huynh ngồi dậy để tìm cách chữa trị, nhưng lệnh sư huynh đã tuyệt vọng nói tiếp: “Tạng phủ của tại hạ đã bị hư cả rồi, dù trên đời này nếu thật sự có thuật hồi sinh đi nữa thì cũng không còn cứu tại hạ được nữa, giờ đây tại hạ chỉ còn một con đường chết mà thôi”. Lão phu vội hỏi lệnh sư huynh về hậu sự, vì Bất Tử lão huynh cũng biết đấy, một người khi đã bị mất hết cả tinh lực thì dù cho Hoa Đà tái thế cũng không còn cách gì cứu được.
Tia mắt của Bất Tử Lão Cái rực lên đỏ ngầu :
- Tệ sư huynh có nói ai là hung thủ không?
Thần Bí Nhân khẽ gật đầu :
- Có chứ! Lão huynh hãy thong thả nghe lão phu kể tiếp đây. Rồi sau đó, lệnh sư huynh nhờ lão phu chọn giùm cho một người có đầy đủ tư cách và tài năng để trao lại thanh Vô Tình kiếm, và dĩ nhiên là người đó cũng sẽ thọ lãnh chức vị Bang chủ Cái bang. Và sau cùng, lệnh sư huynh xé vạt áo, cắn tay lấy máu viết lại một tờ huyết thư...
Bất Tử Lão Cái hỏi dồn :
- Tờ huyết thư ấy đâu?
Thần Bí Nhân thò tay vào lưng lấy tờ huyết thư trao ra, và nói :
Suy nghĩ giây lâu, Thần Bí Nhân nói :
- Vấn đề trọng yếu là đã biết hung thủ sát hại nghĩa phụ của Minh chủ là Giáng Lan mỹ nhân Nam Cung Nghi, nhưng Nam Cung Nghi là ai? Cái khúc mắc của vấn đề là ở nơi đó.
Bất Tử Lão Cái cau mày nói :
- Là... là một trong những người thiếp của Hạ Hầu viên chủ.
Thần Bí Nhân hỏi dồn :
- Nhưng là người thiếp thứ mấy?
Bất Tử Lão Cái gục gật đầu :
- Thật khó mà biết được...
- À...
Tần Quan Vũ vụt kêu lên một tiếng rồi lặng thinh.
Bất Tử Lão Cái và Thần Bí Nhân gần như cùng hỏi dồn một lượt :
- Đã phát hiện được rồi ư?
Tần Quan Vũ gật đầu :
- Có lẽ, nhưng vẫn chưa dám chắc lắm.
- Là ai?
- Ai vậy?
Tần Quan Vũ tỏ vẻ ngần ngừ :
- Tại hạ có điều muốn hỏi tiền bối và sư thúc, đó là nếu như Phượng Nghi quả thật là Ngọc Cốt Băng Tâm Việt Tây Thi, vậy thì môn công phu Thiên Nữ Tán Hoa mà nàng thi triển có thật sự là đúng hay không?
Bất Tử Lão Cái và Thần Bí Nhân đều sửng sốt...
Hồi lâu, Thần Bí Nhân mới khẽ cau mày :
- Thiên Nữ Tán Hoa... à... lão phu nghĩ ra rồi...