Rừng Tử Vong
Chương 76 : Âm mưu và ân oán
Ngày đăng: 19:43 18/04/20
Tần Quan Vũ vừa tỉnh lại thì vụt gầm lên một tiếng, rồi phóng vút mình lên cao đến mười mấy trượng. Và y như một con đại bàng, chàng xoay tròn giữa không trung một vòng thật rộng, rồi mới tà tà đáp xuống.
Nhưng, Tần Quan Vũ chợt giật mình ngơ ngác...
Bằng vào võ công của mình, một cái vọt ra ngoài mười trượng đã là cái lạ rồi, nhưng điều lạ hơn hết là giữa không trung mà vẫn còn dư lực khinh công để xoay một vòng rộng như thế thì quả là ngoài sức tưởng tượng.
Chuyện xảy ra thật làm cho Tần Quan Vũ điên đầu. Chẳng lẽ Quỷ huyệt lại có ý trợ giúp nội lực cho mình nữa sao?
Nhưng, lòng tự ái của một thanh niên lại sôi lên trong lòng Tần Quan Vũ...
Đường đường là một đấng nam nhi mà lại phải đi nhờ vả nữ nhân như thế được ư?
Mai Tương Phi khẽ nhích tới rồi cất giọng dịu dàng nói :
- Xin mừng cho công tử đã hoàn thành trong việc rèn luyện nội công.
Hơi tức đang nung trong lòng, Tần Quan Vũ đáp với giọng lạnh lùng :
- Hảo ý của cô nương, tại hạ vô cùng cảm kích. Nhưng mong cô nương biết cho rằng, những việc hảo sự mà cô nương cố gắng đang làm đó cũng không thể xóa đi lòng thù hận của tại hạ đối với Quỷ huyệt được đâu.
Mai Tương Phi thoáng vẻ ngạc nhiên :
- Xin hỏi Quỷ huyệt đã xử sự không phải với công tử lúc nào?
Tần Quan Vũ nghe hỏi vậy thì đâm ra nghẹn lời...
Thật ra, đối với riêng chàng, Quỷ huyệt chưa từng gây ác cảm bao giờ.
Mai Tương Phi lại nói tiếp :
- Công tử không thể nói được, nghĩa là giữa Quỷ huyệt và công tử không hề có thù hận gì cả. Vậy thì thái độ của công tử đối với tiện nữ như thế e có phần quá đáng chăng?
Suy nghĩ giây lát, Tần Quan Vũ trả lời :
- Cô nương nói đúng. Quỷ huyệt đối với tại hạ thật không có gì đáng gọi là hận thù, nhưng chuyện ép buộc võ lâm mỗi năm phải tiến cống ba mươi thiếu nữ vào Quỷ huyệt đã gây ra không biết bao nhiêu là tang tóc. Đối với việc đó, hễ ai là người hành hiệp đều không thể làm ngơ được cả.
- Té ra vì chuyện ấy nên công tử lấy làm thù hận đấy sao? Thật ra việc đó là quy củ của Quỷ huyệt không biết đã có từ đời nào, và tiện nữ chỉ là kẻ thừa hành kế tiếp mà thôi.
Tuy nhiên, công tử đã nói thế thì quy củ ấy bắt đầu từ nay sẽ được bãi bỏ.
- Tại sao cô nương lại làm thế?
- Tại vì công tử không thích!
Tần Quan Vũ thật quá đỗi ngạc nhiên, không biết phải nói sao cho đúng với tình thế.
Mai Tương Phi lại dịu dàng nói tiếp :
- Cũng có thể lắm. Nếu công tử đoán sâu thêm, thì có lẽ sẽ lóe ra nhiều ánh sáng...
Câu nói úp mở của Xuân Lan làm cho Tần Quan Vũ giật mình. Chàng lại hỏi :
- Phải chăng song thân của tại hạ đều ở tại Quỷ huyệt?
- Đúng thế! Họ ở đó có hơn mười năm rồi, giá như Quỷ huyệt quyết hại thì có lẽ họ đã không còn nữa. Và công tử xin hãy yên lòng, Quỷ huyệt chủ đối với song thân của công tử thì một lòng cung kính như song thân của mình.
- Phải chăng họ cầm chân song thân của tại hạ là để lợi dụng việc xâm nhập Cầm Hồn cốc?
Xuân Lan lắc đầu :
- Có lẽ không phải là như thế!
- Tại sao?
- Vì cả trăm năm nay, không ai biết được chuyện của Cầm Hồn cốc là hư hay thật. Vả lại, dù lệnh tôn có biết Cầm Hồn cốc, có lấy được Trú Nhan Bí Đơn thì cũng đâu có dễ gì lại giao cho Mai Tương Phi.
- Tại sao?
- Tại vì ông có một người con trai, nhưng lại có tới hai người con dâu.
Tần Quan Vũ như một người rơi vào vực thẳm, chàng ngơ ngơ ngác ngác hỏi lại :
- Hai người con dâu ư?
- Nghĩa là trước khi công tử ra đời, song thân của công tử đã đính ước cho công tử với hai người rồi...
Tần Quan Vũ trố mắt :
- Lại có chuyện như thế ư?
Xuân Lan gật đầu :
- Công tử có thể hoài nghi việc này, nhưng lời tiểu tỳ vừa nói đó là sự thật. Hai vị thê tử của công tử hiện nay đều là những nhân vật ưu tú trong võ lâm cả.
Tần Quan Vũ sửng sốt không nói nên lời.
Xuân Lan nói tiếp :
- Công tử đừng lấy làm lạ. Một ngày nào đó, khi gặp lại song thân, sự thật ấy sẽ được chứng minh thôi.
Ngưng một lát, Xuân Lan lại tiếp :
- Công tử hãy bình tĩnh mà nghe cho rõ, hai vị thê tử của công tử đó, một người là đương kim Huyệt chủ của Quỷ huyệt Mai Tương Phi, và một người nữa chính là Ngọc Cốt Băng Tâm Việt Tây Thi Âu Chính Cầm, tức là Tam Quốc miếu chủ, người đã phong tặng cho công tử danh hiệu Văn Khúc Võ Khôi.