Rừng Tử Vong

Chương 77 : Sống chết mù mờ

Ngày đăng: 19:43 18/04/20


Càng nghe, Tần Quan Vũ càng như người trong mộng nghe sấm giật mình.



Chàng sửng sốt như kẻ mất hồn, không biết đối với một vấn đề quá sức tưởng tượng ấy thì có nên tin hay không?



Chuyện có thể thật như thế ư?



Xuân Lan chợt thở dài :



- Tỳ nữ nói những lời đó hoàn toàn là sự thật, công tử có thể không tin, cũng như lúc mới vừa nghe, tỳ nữ cũng không tin.



Tần Quan Vũ gạn hỏi :



- Làm sao cô nương biết được những chuyện ấy?



- Chính miệng của Quỷ huyệt chủ Mai Tương Phi nói ra.



Tần Quan Vũ đâm nghi, chàng nghi Xuân Lan rất có thể không phải là tỳ nữ...



Chàng nhìn thẳng vào mặt nàng :



- Cô nương có thể nói thật thân phận của mình chăng?



Xuân Lan hơi đổi sắc :



- Tỳ nữ đã nói rõ rồi, tỳ nữ vâng lệnh chủ nhân đến đây phục thị cho công tử, đó là thân phận của tỳ nữ.



Tần Quan Vũ lắc đầu :



- Cô nương không phải là tỳ nữ.



- Không, tỳ nữ vẫn thật là tỳ nữ, có khác chăng là do công tử cất nhắc cho thôi.



- Tại hạ làm sao có thể cất nhắc cho cô nương? Và cất nhắc bằng cách nào?



Xuân Lan chợt ửng hồng đôi má, cúi mặt thẹn thùng nói :



- Nếu công tử bằng lòng cho tiện nữ làm tỳ thiếp thì không phải đã là cất nhắc cho tiện nữ từ gà lên phượng rồi đó sao?



Câu nói của nàng khiến cho Tần Quan Vũ không lạnh mà run, chàng khẽ liếc qua và thấy vẻ e thẹn càng làm cho nàng tăng thêm vẻ đẹp một cách lạ lùng.
Nàng chỉ nói được đến đó rồi nấc lên một tiếng và xuôi tay...



Tần Quan Vũ ôm chặt lấy nàng nức nở gọi :



- Phượng Nghi! Phượng Nghi!



Xuân Lan lao mình tới nắm lấy mạch môn của Phượng Nghi rồi lắc đầu, ảo não nói :



- Nàng đã chết rồi.



Vừa theo ra và kịp nghe lời nói của Xuân Lan, Hạ Hầu viên chủ gầm lên :



- Tiểu tử, ngươi phải đền mạng cho Phượng Nghi, nàng đã vì ngươi mà chết.



Xuân Lan lướt tới gần, gằn giọng nói :



- Hạ Hầu viên chủ, ngươi là một nam nhân vô dụng. Hãy nói lại thử xem, Phượng Nghi chết tại ai?



Trong sự giận dữ của Hạ Hầu viên chủ chợt thoáng lên vẻ đau thương :



- Xuân Lan, ngươi phải biết, nàng đã phản bội ta, đang đêm dám xâm nhập cấm địa để do thám nội tình của bản viên...



Xuân Lan hừ lên một tiếng lạnh lùng :



- Và bằng vào việc đó nên ngươi mới biết là nàng đã thật sự yêu Tần công tử?



- Không sai! Và ta đã phải đau đớn ê chề...



Xuân Lan ngắt lời :



- Đau đớn ê chề để rồi tập hợp cao thủ của Hạ Hầu viên lại và đã truy sát nàng?



Giọng của Hạ Hầu viên chủ càng trở nên ảo não hơn :



- Bản ý của ta chỉ là muốn giữ nàng ở lại Hạ Hầu viên. Không ngờ... không ngờ nàng đã chống lại... nàng vừa đánh vừa chạy, và vì vận dụng quá nhiều sức để cố đào thoát nên mới khiến cho nội thương từ nhẹ mà trở thành trầm trọng...



Hạ Hầu viên chủ vừa nói đến đó thì thình lình nghe tiếng gió động ào ào, mười mấy bóng người lao tới...