Rừng Tử Vong

Chương 78 : Duyên phận lạ lùng

Ngày đăng: 19:43 18/04/20


Tần Quan Vũ đảo mắt nhìn quanh những bóng người vừa mới tới, họ đã bao chặt một vòng tròn. Bọn chúng chính là Thập đại hộ viên và Tam trưởng lão, tất cả là mười ba cao thủ ưu hạng của Hạ Hầu viên.



Xoảng!



Tay trái ôm chặt lấy thi thể của Phượng Nghi, Tần Quan Vũ khẽ lui lại nửa bước, tay phải rút soạt thanh Vô Tình kiếm ra thủ sẵn.



Tiếng thép khua lên rờn rợn, một vùng ánh sáng tía sẫm tua tủa vây lấy mình chàng.



Hạ Hầu viên xốc lên...



Xuân Lan quắc mắt lạnh lùng nói :



- Dừng lại!



Hạ Hầu viên chủ trừng mắt :



- Muốn gì?



Xuân Lan hé cười nửa miệng :



- Viên chủ, sao mà nóng thế? Nếu có muốn gì thì cũng nên nhận một lời khen đã chứ. Trên đời này có lẽ chỉ có mỗi một mình các hạ mới xứng đáng được gọi là người tài trí. Vì muốn thắng đối phương, các hạ đã không từ bỏ một thủ đoạn đê tiện nào cả, cho đến việc đem ái thiếp của mình ra làm mồi nhử, một việc làm chà đạp tình yêu như thế cũng vẫn không một chút thẹn thùng. Hừ, đã có can đảm làm thế, thì hãy có can đảm mà hứng lấy hậu quả, chứ tại sao lại trút trách nhiệm lên cho người khác?



Hạ Hầu viên chủ gầm lên như con thú dữ bị thương :



- Giết, giết! Giết tất cả cho ta.



Ngay lúc đó, năm bóng đen lao vút tới như năm dải khói. Những người mới đến giăng hàng sau lưng Tần Quan Vũ rồi cùng thưa :



- Ngũ lão xin bái kiến Bang chủ!



Sau khi Cái bang Ngũ Lão xuất hiện, tiếp theo đó, từ trên tàng cây xa xa có tiếng nữ nhân vọng đến :



- Hạ Hầu viên chủ, hãy khoan đã.



Và tiếp theo đó là một bóng người vút xuống, thì ra đó là Quỷ huyệt chủ Mai Tương Phi.



Chân vừa chấm đất, giọng oanh đã cất lên :



- Từ lúc chia tay, Tần công tử vẫn mạnh?



Tần Quan Vũ lạnh lùng :



- Đa tạ!




Tần Quan Vũ nhếch môi :



- Tiểu thư có lẽ đã quá lời...



Bất Tử Lão Cái vụt xen vào :



- Mai cô nương, lời lẽ của cô nương úp mở quá, làm sao cho người nghe có thể hiểu thấu mà lượng giải cho mình được? Huống chi, thành kiến đã quá nặng nề, nhất thời không làm sao yên ổn được đâu.



Mai Tương Phi lại quỳ xuống nói :



- Điệt nữ xin bái kiến sư thúc, và xin sư thúc hiểu cho những điều khó nói trong lòng của điệt nữ.



Tần Quan Vũ nói :



- Đã là điều khó nói thì không thể ép, tiểu thư còn có điều gì khác nữa không?



Mai Tương Phi rưng rưng nước mắt :



- Tất cả kế hoạch của công tử, Quỷ huyệt đều biết cả, và Tử Vong yến hội xin dời lại đến đêm trừ tịch năm nay. Thôi tiện thiếp xin cáo từ...



Nàng lạy thêm một lạy nữa rồi phóng mình vào bóng tối.



Đợi nàng đi hẳn rồi thì Tần Quan Vũ mới quay phắt lại gằn giọng :



- Cô nương hãy nói cho thật rõ thân phận của mình. Là tỳ nữ Xuân Lan hay là Tam Quốc miếu chủ?



Đôi má của Xuân Lan chợt ửng hồng :



- Tiện thiếp chính thật là Âu Chính Cầm, còn Xuân Lan là tỳ nữ mà tiện thiếp phái đến trá hàng nơi Quỷ huyệt. Không ngờ Mai tỷ tỷ đã biết rõ việc ấy mà không nói gì cả, để đến nay lại phái Xuân Lan đến phục thị công tử...



- Và vì thế cho nên tiểu thư lại thay thế Xuân Lan mà đến đây?



Âu Chính Cầm cúi mặt thẹn thùng :



- Dạ đúng thế!



Chợt, một tiếng quát vang lên :



- Tiểu tử, đã đến giờ nộp mạng.



Âu Chính Cầm và Tần Quan Vũ còn đang nói chuyện, chợt nghe tiếng quát và mười mấy bóng người của Hạ Hầu viên ầm ập lao đến, bao vây chặt lấy chung quanh.