Rừng Tử Vong

Chương 80 : Quỷ huyệt mời khách

Ngày đăng: 19:43 18/04/20


Im lặng một lúc, Tần Quan Vũ nói tiếp :



- Sự thật đã diễn biến như thế thì tình hình và thực lực của ta đã bị đối phương nắm biết rõ như lòng bàn tay. Cho nên, từ đây về sau hễ gặp nhau là một vấn đề sống chết. Vả lại, việc dời ngày Tử Vong yến hội lần này đủ thấy Quỷ huyệt đối với việc đó hết sức là chu mật. Đến lúc đó có thể nói rằng đó sẽ một trận quyết liệt cuối cùng của hai phái chính tà. Vì thế, theo ý kiến của tại hạ, thì chúng ta nên mau chóng tìm cho được quyển thứ ba và thứ tư của bộ Huyền kinh.



Âu Chính Cầm nói ngay :



- Nếu tiện thiếp không lầm thì hai quyển đó nằm ở trong Ngọc Quan Âm...



Tần Quan Vũ ngạc nhiên gặn lại :



- Làm sao tiểu thư lại biết?



- Việc ấy do tỳ nữ của Mai Tương Phi nói lại cho thiếp biết...



- Như vậy thì lời ca kỳ dị kia là giả sao?



Âu Chính Cầm lắc đầu :



- Tiện thiếp không rõ lắm, vì vấn đề ấy là bí mật của võ lâm, nó vẫn hư hư thực thực...



Suy nghĩ hồi lâu, Tần Quan Vũ nói :



- Mai Tương Phi quả nhiên lợi hại. Chỉ nội việc tống xuất Xuân Lan ra là đủ biết rồi. Cho nên, vấn đề đặt ra cho ta hiện nay là đừng để cho đối phương dùng lời úp mở để lung lạc. Riêng tại hạ sẽ đến Ngọc Long Tuyết Sơn một chuyến xem sao.



Tất cả mọi người có mặt đều tán thành, chỉ riêng Âu Chính Cầm là lo lắng nói :



- Công tử đi một mình nguy hiểm lắm!



Tần Quan Vũ lắc đầu :



- Đi như thế mới giữ được an toàn. Bây giờ tại hạ phải đi Ngọc Long Tuyết Sơn ngay, Âu tiểu thư và Thần Bí tiền bối hãy trở về Tam Quốc miếu lo chuẩn bị các thứ chờ khi có sự cầu viện của tại hạ.



Thần Bí Nhân đáp :



- Tất cả mọi việc đã chuẩn bị xong xuôi. Minh chủ không cần phải lo điều ấy.



Suy nghĩ giây lát, Tần Quan Vũ nói :



- Quý vị đã quyết tâm giúp đỡ, vậy xin ở lại tại khách điếm này chờ đợi. Tất cả cao thủ trọng yếu của Cái bang cũng nên tập trung lại gần đây, việc đó xin sư thúc lo liệu giúp cho.



Bất Tử Lão Cái gật đầu :



- Tất cả mọi việc đều không có gì đáng lo, chỉ ngại hiền điệt một mình...



Tần Quan Vũ ngắt lời :




- Phải chăng công tử muốn đến Ngọc Long Tuyết Sơn?



- Nếu thế thì sao?



- Sự dự đoán của lệnh nhạc mẫu quả thật không sai. Công tử đang muốn lấy cho kỳ được hai quyển Huyền kinh, nhưng lệnh nhạc mẫu vì thương con rể nên đã sai người đến Ngọc Long Tuyết Sơn trước rồi, và bây giờ có lẽ họ đã trở về. Giờ đây nếu công tử đến Quỷ huyệt, không chừng lại có thể có được vật mình muốn mà không cần phải phí sức.



Tần Quan Vũ khựng lại lo âu...



Nếu đúng như thế thì hậu quả thật là khốn đốn...



Nhưng, chưa chắc họ đã lấy được dễ dàng. Chàng trả lời thẳng thắn :



- Cảm tạ thịnh ý của nhạc mẫu, nhưng tại hạ mỗi khi cần điều chi thì chẳng bao giờ lại nhờ vào tay kẻ khác. Hy vọng đến lúc nào đó, tại hạ sẽ có dịp đến bái kiến người.



- Lệnh nhạc mẫu rất mong được thấy mặt công tử, và người bảo rằng khi công tử đến Quỷ huyệt tất chỉ có lợi mà không có hại gì cả.



Tần Quan Vũ thản nhiên :



- Tại hạ đã quyết ý như thể, không thể thay đổi được.



- Văn Khúc Võ Khôi, tại sao lại đi cự tuyệt như thế? Dù không muốn gặp mặt nhạc mẫu, chẳng lẽ lại không muốn gặp song thân của mình nữa sao? Con người ta ở đời là phải có tình, đối với song thân lại càng phải trọn đạo làm con thì mới phải chứ.



Tần Quan Vũ rúng động trong lòng, nhưng chàng cố trấn tĩnh.



Chàng vẫn cảm thấy đây là một cạm bẫy, chàng không thể nhắm mắt làm con vật thiêu thân.



Chàng nghiến răng đáp lại :



- Xin Lâm huynh đừng dùng thủ đoạn lung lạc của nữ nhân đó, tại hạ quyết không thay đổi chủ ý của mình.



- Công tử quả là không muốn uống rượu mời à?



Tần Quan Vũ làm thinh không nói.



Đối phương hừ lên một tiếng lạnh lùng :



- Đã vậy thì chỉ đành mời công tử rượu phạt vậy.



Đối phương vừa dứt lời thì huýt lên một tiếng sáo.



Re... re...



Hàng loạt con rắn mang đèn xé gió lao ập vào Tần Quan Vũ...