Rừng Tử Vong

Chương 81 : Trận rắn mang đèn

Ngày đăng: 19:43 18/04/20


Chung quanh Tần Quan Vũ vang lên tiếng rít của bầy rắn nghe đến rởn óc, những ngọn đèn kéo sau đuôi rắn như vòng tên lửa bắn xỉa vào chàng.



Tần Quan Vũ gầm lên một tiếng, huy động thanh Vô Tình kiếm tạo thành một vòng hoa thép màu hồng bao bọc quanh mình.



Từng đợt rắn rơi rụng xuống đất.



Tiếng huýt gió lại nổi lên.



Bầy rắn không xông ngay vào nữa mà cứ xoay tròn bên ngoài tầm kiếm và xoắn lấy Tần Quan Vũ.



Và thật là kỳ diệu, bầy rắn độc như có linh tính, chúng xoay mãi và chờ cho khoảng tiếp nối của đường kiếm thưa dần, lúc đó, khoảng sáu, bảy con chui lọt vào và xỉa thẳng vào các trọng huyệt của Tần Quan Vũ...



Không thể chần chờ, Tần Quan Vũ nhún mình dồn chân lực vọt tuốt lên cao hơn mười trượng.



Đối phương cười sằng sặc :



- Vũ Nội Đệ Nhất Kỳ, hãy xuống dưới mà đối địch đi chứ.



Chân Tần Quan Vũ còn chưa chấm đất, chợt nghe một tiếng quát lanh lảnh vang lên :



- Đại Quỷ, mau dừng lại!



- Tuân lệnh Huyệt chủ!



Tiếng huýt gió nổi lên...



Bầy rắn mang đèn mở rộng vòng vây và dạt hẳn ra ngoài hơn ba mươi trượng.



Liền lúc ấy, một bóng người lao tới trước mặt Tần Quan Vũ, thì ra người ấy là Quỷ huyệt chủ Mai Tương Phi.



Tần Quan Vũ trừng mắt nhìn nàng bằng tia mắt oán độc.



- Công tử...



Mai Tương Phi kêu lên thê thiết và sà vào lòng chàng...



Tần Quan Vũ vung kiếm quát lớn :



- Tránh ra!



Mai Tương Phi nhắm mắt nghẹn ngào :



- Giết thiếp đi! Chàng hãy giết thiếp đi!



Rồi nàng dựa hẳn vào lòng chàng, nước mắt trào ra theo tiếng nấc.



Tần Quan Vũ bàng hoàng đứng lặng...




Mai Tương Phi ngạc nhiên hỏi :



- Là nơi nào vậy?



- Đến Quỷ huyệt để bái kiến nhạc mẫu!



Chàng cố nói bằng một giọng hết sức thản nhiên, nhưng Mai Tương Phi lại tái mặt :



- Không... không... Công tử, chàng không nên đến Quỷ huyệt.



- Tại hạ nhất định phải đến đó rồi, đến để vấn an nhạc mẫu chứ.



- Không, không! Thiếp đã nói là không nên!



Giọng nàng như phát run lên, khiến cho Tần Quan Vũ phải băn khoăn gạn hỏi :



- Tại sao thế?



Mai Tương Phi suy nghĩ thật lâu, rồi do dự trả lời :



- Công tử mà vào Quỷ huyệt thì e rằng sẽ bị gia mẫu giữ lại, vậy thì làm sao còn đi lấy Huyền kinh?



Tần Quan Vũ hỏi lại :



- Nếu tại hạ không đến, có phải tiểu thư sẽ trở về một mình thọ tội không?



Câu hỏi của chàng làm cho nàng nghẹn lời, nỗi đau buồn xen lẫn mừng rỡ hiện lên sắc mặt.



Câu hỏi đó đủ nói lên rằng người mà nàng yêu thương lo lắng cũng đã yêu thương và lo lắng cho nàng.



Mai Tương Phi nhìn sững vào mặt chàng và cất giọng ảo não :



- Công tử không nên đến Quỷ huyệt!



Biết rằng nàng đã quyết liều vì mình, nên Tần Quan Vũ mím môi hạ quyết tâm :



- Không, nhất định tại hạ phải đến Quỷ huyệt!



Thấy rõ chàng đã quá lo cho mình, Mai Tương Phi mừng đến ứa nước mắt :



- Cho dù gia mẫu có không thương thì thiếp cũng xin vui lòng chịu tội, nhưng dù thế nào thì nhất định chàng cũng không nên đến Quỷ huyệt.



Tần Quan Vũ lắc đầu :



- Nàng không cần phải lo lắng. Chẳng lẽ nhạc mẫu lại đi giết chàng rể? Tại hạ đã quyết ý rồi, chúng ta đi thôi.