Sách Đạn Tinh Anh

Chương 22 :

Ngày đăng: 07:59 19/04/20


Anna đi theo bọn họ, vẻ mặt hưng phấn, "Tôi thích tự mình ‘bắt giữ’ hình ảnh. Nhiếp ảnh gia cùng một đồng nghiệp khác của chúng tôi đã đi phỏng vấn các nữ binh sĩ. Nghe nói nữ binh sĩ ở trong quân đội chẳng những bị kỳ thị còn có thể bị xâm hại tình dục, nhưng tôi thấy nam nhân cũng vậy thôi. Rick, anh trông đáng yêu như vậy, có phải đã bị không ít lão binh sờ mông?"



Khuôn mặt Rick chợt hồng, "Cô Listeria, không có binh sĩ nào thích nghe loại đùa cợt này."



"A, thực xin lỗi!" Anna vỗ vỗ vai Rick, cùng cậu ta ôm vai khoác vai một bộ thật hữu hảo, cô gái này rất biết quan sát sắc mặt cùng giọng nói của người khác, cũng biết phải hòa hợp với người khác như thế nào, "Tôi chỉ muốn cùng các anh có chung mối quan tâm, có chung chuyện để nói, anh cũng biết đấy.......... Trong phim binh lính thường hay cùng nhau nói giỡn như vậy!"



Bị mỹ nữ ôm như vậy, Rick tự nhiên sẽ quăng tức giận lên chín tầng mây.



Đi đến bên xe, Rick theo thường lệ ngồi vào vị trí lái, mà Hawkins đã sớm ngồi xuống ghế sau.



Anna mở cửa xe, ngồi xuống bên cạnh Hawkins.



Sean thấy khuôn mặt Rick thoáng hiện vẻ thất vọng, lòng thầm nghĩ Thực ngại quá, so với cậu cùng tôi, mỹ nữ vẫn có hứng thú với kẻ điên hơn nhiều.



Xe chạy ra khỏi quân doanh, tiến về phía sa mạc ngoại thành.



Nhiệm vụ của bọn họ sáng nay chính là kíp nổ một đống bom.



Rick vừa lái xe vừa giới thiệu với Anna về một số tình huống của Baghdad, cũng cảnh báo rõ ở chỗ nào thường xuyên có phản loạn phần tử lui tới. Ngẫu nhiên, Sean cũng sẽ bổ sung một hai câu, mà Hawkins thủy chung mặt không đổi sắc ngồi yên vị.



Anna vừa đáp lời Rick, vừa liên tục quan sát Hawkins.



"Thiếu úy Hawkins vẫn luôn ít nói ít cười như vậy sao?"



"Ha ha, anh ta quả thật vẫn luôn như thế." Rick nghiêng đầu.



"Vậy xin mời đội viên các anh phát biểu cảm tưởng về đội trưởng của mình một chút?" Anna không thể từ miệng Hawkins mà biết được cái gì, đương nhiên phải tìm đột phá khẩu ở nơi khác.



"Chuyện này.........." Rick nhíu nhíu mày, Hawkins người này thật sự khó có thể hình dung, "Tôi cũng không biết nên nói như thế nào, tôi rất tin tưởng anh ấy. Phải biết rằng mỗi lần tôi cảm thấy chúng tôi hẳn là chết chắc rồi, Hawkins đều đã thành công ."



"Như vậy Trung sĩ Elvis nghĩ thế nào?"



Sean cười khẽ một tiếng, "Cô sẽ không nhận được bất cứ sự đánh giá trực tiếp nào từ tôi, hay là thôi đi."



"Quả thật, tôi nghe rất nhiều người nói không có hảo cảm với Hawkins đều không có hảo cảm, nhưng ngay cả một đồng đội cũng nói anh ta như vậy, tôi thực sự tò mò." Anna tựa hồ nhất định phải buộc Sean nói ra chút gì đó, không được đến sẽ không thôi.



Nhưng Sean lại chỉ nói một câu, "Cô Listeria ạ, cô đã từng phải đưa ra lựa chọn ngay bên bờ vực của sự sinh tử hay chưa?"




Hawkins nâng nâng cằm lên ý bảo.



Sean đã bắt đầu chuẩn bị súng ống, Hawkins cũng vậy.



Anna nhận ra sự căng thẳng trong không khí, cũng nắm chặt lấy cameras.



"Thật tiếc, cô Listeria, một chút nữa có thể sẽ có bắn nhau, nhưng cũng có cả bom." Rick nói thực bình tĩnh, những hô hấp trong xe cũng đã trầm trọng.



Xe chạy thêm hơn hai mươi phút, xa xa đã nghe thấy tiếng súng máy, giòn giã và dày đặc khiến cho người ta sợ hãi. Rick chuyển được tín hiệu, "Tiểu đội C33 đội tăng thiết giáp, đây là tiểu tổ tháo gỡ bom, nghe rõ trả lời! Nghe rõ trả lời!"



Vài giây sau, có hồi âm.



"Đây là tiệu đội C33 đội tăng thiết giáp! Kẻ địch không rõ số lượng! Có hai súng máy! Mẹ nó, phía chúng tôi đã có hai người hi sinh! Các cậu đến nhanh lên!"



"Tôi hận súng máy!" Sean sờ sờ đầu, "Đừng chưa tiếp cận được C33 chúng ta đã toi!"



Hawkins nhìn qua kính viễn vọng, "Đi đường vòng ra phía sau quân địch, phân tán sinh lực địch, giảm bớt áp lực cho C33."



Xe chạy về phía tiếng súng, bọn họ mới đi được gần 100m, quân phản loạn liền phát hiện ra bọn họ, lập tức quay sang bắn phá.



Hawkins ấn Anna xuống, đạn va vào vỏ xe Hummer loảng xoảng loảng xoảng.



Rick đã mở cửa xe ôm súng nhảy xuống .



Sean đã sớm cúi thấp thân mình định đi ra, nhưng dường như quần bị mắc lại trên xe, không thể đi xuống được.



Mặt Anna úp sấp lên ghế, cũng sắp không thở nổi.



Hawkins lôi cô gái ra khỏi Hummer, Anna té ngồi dưới đất, viên đạn cắm phập xuống cách chân cô khoảng nửa mét.



"Đợi ở phía sau xe."



Rick tì súng lên cửa kính xe, bắn mấy phát, cũng không biết trúng hay không trúng, lập tức lại có một phát bay lại đây, phá vỡ cửa xe, Rick nghiêng người né tránh, mảnh thủy tinh rơi đầy vai cậu ta.



"Sean! Anh làm sao vậy!" Rick có chút kinh hãi, bằng vào thân thủ của Sean, hiện tại anh hẳn đã sớm đi ra nghênh địch .