Sai Phi Dụ Tình
Chương 49 : Trò đùa tàn nhẫn
Ngày đăng: 16:27 30/04/20
Lưu Sương vẫn chưa hết khoảng sợ, trái tim như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực .
Thu Thủy Tuyệt vẫn không chịu buông tha nàng như trước, tay phải dùng lực, sợi dây liền lắc lư. Cho đến khi Lưu Sương bị lăng cao đến ngang tầm mắt của hắn . Hắn mới hài lòng đùa giỡn với sợi dây, chậm như rùa nhẹ nhàng nói: "Xem ra, hình như ngươi ……………. không sợ chết?"
Nhìn thấy bộ dáng lơ đãng thản nhiên của Thu Thủy Tuyệt, cơn tức trong Lưu bùng nổ. Suốt một ngày nay, nàng phải chịu đựng sự hành hạ cả thể xác lẫn tinh thần, nếu không phải nàng cứng cỏi, sợ rằng đã hôn mê từ lâu .
Lưu Sương không chậm trễ thể hiện sự căm tức, dù sao cũng không tránh được cái chết, càng không sợ sẽ chọc giận hắn. Vì vậy lạnh lùng nói: "Sợ chứ, tại sao lại không sợ, trên đời này có ai là không sợ chết chứ? Bất quá, ta mặc dù sợ chết, cũng không có nghĩa là sợ ngươi!"
Mặc dù tình huống hiện giờ của nàng rất chật vật, nhưng nàng không thể chịu thua trước khí thế của hắn.
Thu Thủy Tuyệt kinh ngạc nhíu mày, đôi mắt sau tấm mặt nạ quỉ chuyển lạnh, trong con ngươi lóe lên một tia dao động, là kinh dị và không tin được.
Nữ tử này là người không sợ chết đầu tiên mà hắn gặp, cũng là người đầu tiên không sợ hắn.
Hắn nhíu mày nhìn thẳng Lưu Sương, chỉ thấy gương mặt Lưu Sương đang sợ đến trắng bệch, lại hơi ửng đỏ vì tức giận. Hơn nữa, trong đôi mắt trong suốt của nàng, lóe ra sự khinh thường cùng trào phúng.
Nữ tử này đâu chỉ không sợ hắn? Nàng còn xem thường hắn !
Nghĩ tới đây, trong lòng Thu Thủy Tuyệt dâng lên một cảm giác khác thường. Thật đáng tiếc, nàng là người hắn phải giết. Nếu không …………….
"Đáng tiếc !" Hắn ung dung nói, thanh âm u thấp như mị. Lập tức thay đổi tư thế, thản nhiên ngồi.
Lưu Sương vốn tưởng rằng hắn sẽ phát hỏa, không ngờ hắn lại dễ dàng buông tha nàng như thế, cũng có chút kỳ quái.
Ý tứ của Thu Thủy Tuyệt là mạng của Lưu Sương , hắn nhất định sẽ lấy .
Mắt Bách Lý Hàn lóe lên hàn quang , lãnh ý tỏa ra.
"Kẻ kia bỏ ra bao nhiêu bạc, ta bỏ ra gấp đôi, mua mạng kẻ đã bỏ tiền mua mạng của Vương phi của ta!" Bách Lý Hàn lạnh nhạt nói.
Thu Thủy Tuyệt khẽ cong môi, nói: "Không nhiều lắm, một vạn lượng hoàng kim mà thôi. Nhưng mà, ngay cả trong trường hợp Vương gia có ra giá gấp mười lần như thế, Thu mỗ cũng không thể đáp ứng, kiếm tiền là chuyện lớn, nhưng quy củ thì không thể phá !"
"Như vậy, xem ra tên và thân phận của kẻ đó ngươi cũng sẽ không nói!" Bách Lý Hàn nói.
"Đương nhiên là vậy, đây là quy củ của chúng ta!"
"Quy củ, xem ra quy củ giết người không ít chút nào!" Thanh âm Bách Lý Hàn , lãnh liệt như băng, "Bất quá, sau này, ta sẽ không cho ngươi bất kì cơ hội nào nữa !" Dứt lời nói: "Thả người đi!"
"Được, ta thả đây!" Thu Thủy Tuyệt nói chưa hết câu đã buông sợi dây.
Bách Lý Hàn vốn còn đang băn khoăn Thu Thủy Tuyệt sao lại thả người một cách thống khoái như thế, không ngờ , hắn nói thả là thả như vậy.
Sợi dây buông lỏng, chỉ một thoáng, thân thể Lưu Sương liền tiếp đất theo phương thẳng đứng.
"Sương Nhi!" Bách Lý Hàn kinh hãi kêu to, lao ra vách núi, thân thể nhoài ra, bắt được một đầu dây trói . Vì sức nặng của Lưu Sương thân thể hắn nhoài ra hơn nửa.
Một tay hắn bám vào rễ cây, một tay cầm lấy dây trói, hai người cheo leo bên vách núi, tình huống thật quá sức nguy hiểm.