Sất Trá Phong Vân

Chương 249 : Không nhẫn tâm?

Ngày đăng: 23:04 20/04/20


Nếu như con lai lại là ma vũ sĩ huyết mạch, cũng đủ khiến hoàng triều Chân Sách có hứng thú rất lớn.



Nếu ma vũ sĩ huyết mạch này còn là huyết mạch thiên sứ Đọa Lạc hoàng tộc Ma tộc, rốt cuộc sẽ khiến bọn họ hưng thú lớn tới mức nào? Sợ rằng, điều này chỉ có vị thần ngủ say trên tinh không trong truyền thuyết mới có thể biết được.



- Nếu như ngươi chết.



Càn Kình liếc nhìn Thiết Khắc:



- Ta có thể có thể sẽ đưa ngươi cho hoàng triều Chân Sách. Cho dù người chết, nếu là con lai nắm giữ huyết mạch ma vũ sĩ thiên sức Đọa Lạc hoàng tộc Ma tộc, vẫn là công trạng rất lớn.



Thiết Khắc không bất ngờ, cười nhạt. Dưới cơn mưa xối xả, thậm chí càng thêm yêu mị. Nếu không phải vừa rồi chiến đấu kịch liệt, khiến y phục của hắn tơi tả, Càn Kình bất ngờ thấy được thứ tượng trưng nam tính ở hạ thân của hắn, thật sự sẽ cho rằng con lai này là một nữ giả nam trang.



- Nhưng vấn đề là ngươi còn sống.



Càn Kình khe khẽ thở dài:



- Giao ngươi cho hoàng triều, ta thật sự rất khó tưởng tượng, ngươi sẽ bị đám dược sư thần bí vừa hiếm có, lại điên cuồng, thậm chí có thể nói là đầu có vấn đề nghiên cứu như thế nào.



Thân thể Thiết Khắc thoáng rùng mình một cái. Hắn không phải rùng mình vì cảm giác đau đớn phía sau lưng, mà theo bản năng kiêng kỵ đối với dược sư thần bí.



Trong nhiều năm chiến tranh, chiến sĩ Huyết Mạch dị tộc cho dù là thi thể, ở trong mắt dược sư thần bí đều cũng có giá trị tồn tại rất lớn. Tuy rằng nhiều năm như vậy, dược sư thần bí nghiên cứu về chiến sĩ Huyết Mạch dị tộc trước sau không có một chút đột phá nào, thậm chí có thể nói là ngay cả chút manh mối cũng không có, nhưng điều này cũng không cản trở cái đầu điên cuồng của bọn họ nhanh chóng vận chuyển.



Tuy rằng chưa từng thấy tận mắt nhìn thấy các dược sư thần bí biến thái thế nào, nhưng Thiết Khắc đã từng thấy một thành viên sát thủ máu lạnh của Ám Bộ, sau khi cùng một dược sư thần bí Ma tộc nghiên cứu thi thể chiến sĩ Huyết Mạch hoàng triều Chân Sách xong, sắc mặt tái nhợt ngồi xổm một góc tường nôn đủ một giờ.
- Nói là nói như vậy, chỉ có điều ta thật sự rất đau... Trở lại hoàng triều Chân Sách, ngươi nhất định phải cho rèn lại thương Bất Nhị cho ta. Bây giờ ta mới biết đấu khí Đấu Binh nghịch đạo còn có hiệu quả lớn như vậy.



- Được...



- Nói đi, ngươi luyện phi đao này thế nào? Ta còn không thấy rõ, Ni Lạp đã bị ngươi giết chết. Kỹ thuật này có thể mạnh hơn kỹ thuật ném đao của mấy Ám Bộ rất nhiều!



- Bị thương nặng như vậy, ngươi còn có thể nói như vậy sao?



Càn Kình im lặng liên tục lắc đầu. Xem ra huyết mạch cự ma Ni Lạp đánh hắn còn chưa đủ nặng tay.



Dưới cơn mưa lớn, chiến trường đổ nát, bốn gã chiến sĩ trẻ tuổi chậm rãi biến mất trong màn mưa. Những lời đề nghị của Đoạn Phong Bất Nhị thỉnh thoảng vang lên, cũng dần dần xa dần.







Mưa không ngừng.



Hạt mưa lớn chừng hạt đậu rơi suốt cả đêm. Sau một ngày, đến buổi tối nó vẫn không hề có dấu hiệu dừng lại. Trời mưa xuống quá nhiều, nhiệt độ cũng không ngừng giảm xuống.



Đám Ma tộc tại biên giới gần như đều trốn trong quân doanh. Có Ma tộc Bối Lợi Á thậm chí dứt khoát chui vào trong chăn, hoặc đốt than trong chậu ngồi xung quanh sưởi ấm.



Trên đài cao, binh sĩ Ma tộc Bối Lợi Á khoanh hai cánh tay trước ngực, đi tới đi lui trên đài cao không lớn lắm, hy vọng có thể làm cho mình bớt lạnh.