Sất Trá Phong Vân

Chương 314 : Gia tộc thượng vị (trung)

Ngày đăng: 23:04 20/04/20


- Giả?



Tôn Sát Tạp La Tư há mồm như nuốt trứng gà kẹt nửa vời ở cổ họng, không biết nên nói cái gì. Làm giả thân phận bằng chứng chính là chuyện lớn, nói to là làm trái pháp luật Chân Sách hoàng triều.



- Không phải hội trưởng các ngươi chưa từng làm, hắn quay tay làm chuyện này rồi.



Lôi Địch vung roi, nói:



- Phải rồi, có thể nói chút chuyện về Càn Kình cho hội trưởng của các ngươi, nhưng một vài chuyện hãy giấu kín. Ví dụ như bí pháp đấu khí, thực lực đấu khí, thuật bắn đều đừng nói ra.



- A?



Tôn Sát Tạp La Tư ngơ ngác nhìn Lôi Địch:



- Đại nhân cái này không được nói, cái kia không thể vậy còn biết nói gì?



- Thì Rèn tạo Sư.



Lôi Địch búng tay nói:



- Nói với hội trưởng các ngươi Càn Kình là Rèn tạo Sư được rồi, Rèn tạo Sư trình độ tam, tứ giai.



Mặt Tôn Sát Tạp La Tư viết chữ to tại sao nhìn Lôi Địch, đại nhân một trong Chiến Đường Tam Kiệt, nghe nói có quan hệ cực tốt với hội trưởng đại nhân, thân thiết đến chắn đao cho nhau, tại sao...



Lôi Địch cười xấu xa, trầm giọng nói:



- Hội trưởng của các ngươi quá tao bao, lầnn ày ta kiếm tiểu quái vật cho hắn, phải hù hắn mất ngủ mới thấy sướng. Ngươi nhớ giữ bí mật cho ta!



- Rồi rồi rồi, biết rồi.



Tôn Sát Tạp La Tư liên tục gật đầu, lòng thầm thấy tội hội trưởng sắp mất ngủ. Bất cứ năng lực nào của Càn Kình đều đủ làm người ta mất ngủ.



- Hừ hừ, ta mất ngủ một đêm cũng phải khiến Mộc Quy Vô Tâm mất ngủ một lần.



Lôi Địch cười xấu xa, ngoái đầu nhìn Càn Kình giục ngựa chạy tới.



- Hồn binh... Hồn binh... Tiểu tử này một câu hồn binh làm tối hôm qua ta mất ngủ suốt đêm, ta quyết làm cái tên Mộc Quy Vô Tâm tao bao đó mất ngủ một tháng!



- Đại thúc...




- Xem ra...



Nụ cười của Càn Kình dần lạnh lùng:



- Trong nhà ta lại xảy ra chuyện phải không? Hơn nữa có liên quan đến tướng quân?



Trương Mộc Bạch chỉ cúi đầu, nhếch môi. Tướng quân Chân Sách hoàng triều thuộc về quan viên hoàn triều và còn là người quân đội, cho dù Càn Kình có là Chiến Sĩ Hàng Ma thì chỉ có thể giết người trong chiến đấu. Nếu Càn Kình công khai giết quan viên quốc gia thì tội sung quân đi chiến trường nhân ma là nhẹ, rất có thể bị chém đầu.



Càn Kình thả lỏng cổ tay Trương Mộc Bạch, nhẹ vỗ vai gã, nói:



- Tướng quân, không nói cũng chẳng sao, ít nhất biểu tình của ngươi đã nói cho ta biết trong nhà ta có lẽ thật sự xảy ra chuyện. Bây giờ người hãy cầu nguyện với Tinh Thần đi, nếu nhà ta xảy ra chuyện gì không thể cứu vãn thì con người ta dễ biến xúc động không để ý hậu quả. Chúng ta hẹn gặp lại!



Lôi Địch nghi hoặc nhìn Trương Mộc Bạch. Tướng quân thủ thành không phải người thiếu não, biết rõ Càn Kình có thủ đoạn tàn nhẫn vì sao còn lộ bộ dáng xảy ra chuyện? Gia Anh còn ở La gia, lý ra có thể chống đỡ mọi chuyện.



Càn Kình nhảy lên ngựa, quất roi, chiến mã cất bốn vó xông nhanh vào thành để lại bụi đất.



Trương Mộc Bạch bỗng ngẩng đầu hét to:



- Chuyện thật sự không liên quan đến ta và ta cũng không quản lý được!



Sau khi tang lễ La Lâm qua đi La gia lại biến đông như trẩy hội, mỗi ngày đều có thương nhân đến bàn bạc mua bán với La Thanh Thanh.



Hiện giờ trước cửa La gia yên tĩnh như khi La Lâm mới chết, chỉ có hai chiếc xe ngựa trang trí hoa lệ đậu trước cửa. Bốn Chiến Sĩ mặc nhuyễn giáp tinh trí chặn cửa lớn, vẻ mặt lạnh lùng nhìn ngoài cửa.



- Ai?



Bốn Chiến Sĩ thấy Càn Kình cùng rút một nửa chiến đao ra khỏi vỏ, hung tợn trừng hắn nhảy xuống ngựa.



- Hôm nay Pháp Khắc Nhĩ gia không tiếp khách!



Pháp Khắc Nhĩ?



Càn Kình hơi ngây người, nhớ lại lời La Lâm từng nói:



- Bạn học, hãy làm người thủ hộ của gia tộc Pháp Khắc Nhĩ chúng ta đi.



- Pháp Khắc Nhĩ? Không phải ngươi họ La sao?