Sất Trá Phong Vân
Chương 318 :
Ngày đăng: 23:04 20/04/20
Đương nhiên.
Lôi Địch vẫy tay kéo La Thanh Thanh tới bên người, nói:
- Trách nhiệm của người thủ hộ thành thị là bảo vệ an toàn mỗi một nhân dân bản thành. La Thanh Thanh là người của Áo Khắc Lan thành ta, đương nhiên ta sẽ hoàn thành trách nhiệm người thủ hộ.
- Rất tốt.
Càn Kình cười bước vào trong sân, vươn cánh tay phải kéo Trảm Mã Đao ra khỏi đấu giới trước mặt mọi người.
- Nếu các ngươi định cướp trắng trợn và còn nói việc trong gia tộc gì đó thì hôm nay các ngươi đừng hòng có một người sống sót rời khỏi!
Đấu giới! Lý Tranh ngây ra. Tiểu tử này có đấu giới? Lại còn dám lộ đấu giới của mình trước mặt mọi người? Hắn không biết rằng dù giết người khác không lấy được đấu giới nhưng truyền tin ra rất có thể sẽ xuất hiện cường giả bắt giữ hắn, buộc hắn luôn theo bên cạnh làm kho di động sao?
Hai cổ tay Cổ Nguyệt Gia Anh lật lại, Song Nguyệt Đao lộ ra thân đao lạnh băng từ ống tay áo rộng lớn, đấu khí dao động khiến đấu binh phát ra tiếng ngâm.
- Ngươi...
Khải Cách Lạp Lý trợn to mắt tam giác nói:
- Ngươi muốn làm cái gì? Đây là chuyện của Pháp Khắc Nhĩ và gia tộc phụ thuộc La gia...
Khuôn mặt Cổ Nguyệt Gia Anh bình tĩnh không có chút cảm xúc, mắt lóe tia dịu dàng nhìn Càn Kình.
- Ta là thê tử của Càn Kình.
Thanh âm bình thản nghe vào tai mọi người như sét giữa trời xanh. Não mọi người ù vang, ngây ngốc. Nữ nhân cường đại xinh đẹp như vậy lại là thê tử của Càn Kình? Nàng luôn yêu cầu chờ đợi hóa ra không phải chờ Lôi Địch mà là đợi Càn Kình.
Cổ Nguyệt Gia Anh luôn nhịn, lực lượng của một người chỉ có hạn, lỡ như xung đột thì khó bảo đảm an toàn cho La Thanh Thanh. Bây giờ Càn Kình trở về, còn mang theo Chiến Sĩ huyết mạch trợ giúp thế là Cổ Nguyệt Gia Anh không nhịn nữa.
- Các ngươi muốn làm cái gì?
Pháp Khắc Nhĩ Duy Duy Nặc Tháp nhìn Càn Kình, người run cầm cập.
- Càn... Càn Kình... Chúng ta có thể bàn bất cứ chuyện gì. Khải Cách Lạp Lý, là Khải Cách Lạp Lý tìm ta, nói cùng nhau chia gia tộc phụ thuộc sớm bị gia tộc chúng ta quên.
- Không phải ta!
Khải Cách Lạp Lý liên tục lắc đầu hét lên, duỗi ngón tay chỉ vào Lý Quân Thổ xụi lơ dưới đất, nói:
- Là hắn! Hắn không muốn La Thanh Thanh làm phó hội trưởng thương hộiÁo Khắc Lan thành thị, mọi chuyện đều do hắn...
- Nói chuyện? Bây giờ?
Càn Kình giơ tay lên, Trảm Mã Đao để lại vệt sáng trên không trung. Thân thể Pháp Khắc Nhĩ Duy Duy Nặc Tháp bị chém thành hai nửa.
- Nếu không phải ta đủ mạnh thì các ngươi chịu nói chuyện với ta không? Chẳng phải vừa rồi tỏ rõ muốn cướp trắng trợn sao?
Rầm bịch!
Thân thể Phục Ma nhất chiến cũng bị Trảm Mã Đao chém thành hai khúc nặng nề té xuống đất phát ra thanh âm trầm đục như búa gõ vào ngực Lý Quân Thổ.
Càn Kình giơ Trảm Mã Đao lưỡi đao nhỏ máu nhìn Lý Quân Thổ:
- Muốn sống hay chết?
- Muốn sống, muốn sống...
Lý Quân Thổ nhìn chuyện xảy ra trước mắt, gã biết Càn Kình làm ra chuyện gần như tạo phản thì nói được sẽ làm được. Lý Quân Thổ gật đầu như gà mổ thóc.
- Trong đại sảnh có giấy bút, viết một phần văn thư nhường hội trưởng thương hội Áo Khắc Lan cho Thanh Thanh.