Sất Trá Phong Vân

Chương 382 : Nhịn, đánh (thượng)!

Ngày đăng: 23:05 20/04/20


Người dắt ngựa!



Càn Kình giơ tay đẩy Càn Lực sang bên, nhún chân nhảy ra ngoài cửa sổ, từ tầng hai đáp xuống đất.



Đoạn Phong Bất Nhị ngẩn ra, bất chấp hỏi người dắt ngựa là nghề gì, hai chân co lại nhảy ra ngoài.



Bốn bóng người liên tiếp nhảy ra cửa sổ làm người đi đường kinh ngạc nhìn, thấy Càn Kình, Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc lên ngựa, giơ roi chạy nhanh trên con đường phồn hoa.



Người dắt ngựa! Người dắt ngựa!



Trong đầu Càn Kình quanh quẩn câu cuối Càn Lực nói. Người dắt ngựa! Công tác này ở trong Càn gia rất ít có đệ tử thức tỉnh thất bại làm, đa số thuê người bên ngoài.



Người dắt ngựa tức là công tác dắt ngựa cho Chiến Sĩ huyết mạch, dĩ nhiên cũng giúp Chiến Sĩ huyết mạch lên xuống ngựa, không đơn giản là thu nhập kiếm tiền thêm.



Lên ngựa, xuống ngựa!



Người dắt ngựa phải quỳ hai chân, đôi tay chống mặt đất, cong lưng để Chiến Sĩ huyết mạch đạp lên mình leo lên, xuống ngựa.



Ba năm! Ba năm!



Người Càn Kình không kiềm được run rẩy. Ba năm qua phụ thân vì chính mình rời đi mà làm người dắt ngựa! Chắc trước khi Càn Kình rời khỏi thì phụ thân của hắn đã đoán được kết cuộc này.



Nhưng phụ thân của Càn Kình không nói câu nào, vẫn ủng hộ hắn rời khỏi Càn gia.



Ta bất hiếu, ta không bằng cả súc sinh! Ta luôn miệng nói vì khiến phụ thân thấy hãnh diện nhưng ta lại làm phụ thân đánh mất tôn nghiêm một con người trong ba năm qua, một chút tôn nghiêm cuối cùng đã mất.



Tất cả... Tất cả là bởi vì trong lòng ta không phục, ta ích kỷ! Ta luôn miệng nói muốn phụ thân hãnh diện vì ta nhưng ta chưa từng nghĩ sẽ mang đến cái gì cho phụ thân.



Chiến mã chạy như điên, mọi người trốn tránh, dinh thự to lớn của Càn gia như quái thú hoàn toàn lộ ra trước mặt Càn gia. Có mấy chiến mã ngừng trước viện môn cao cao, bên cạnh chiến mã là một bóng dáng quen thuộc đang ngồi.



Ba năm, ba năm rồi...



Mái tóc muối tiêu của Càn Thành gần như bạc phơ, cái lưng cong càng khòm thêm. Càn Thành ngồi bên cạnh chiến mã nhìn đất cát bay lên, mặt treo nụ cười vui vẻ mà người ngoài không hiểu vì sao.



- Phụ thân...
Báo tên đơn giản, tuấn tú thẳng thắn, toát ra tinh thần phấn chấn, trong mắt Càn Thành vàng vui vẻ hơn. Ở trong Càn gia thời gian dài, cho dù không xuất thân từ Chiến Sĩ cũng sẽ có ánh mắt sắc bén. Ba thanh niên này nhìn liền biết không phải Chiến Sĩ trẻ tuổi bình thường.



- Phụ thân, lần này ta đến đón phụ thân đi.



Càn Kình ngồi xổm xuống, đôi tay siết chặt cánh tay Càn Thành:



- Bây giờ ta là Chiến Sĩ của Hồng Lưu Chiến Bảo tại Vĩnh Lưu thành, là đệ tử Chiến Sĩ trong Chinh Phạt Chiến Tranh học viện. Ta đã trở thành một Chiến Sĩ xuất sắc...



Chợt một thanh âm kiêu ngạo lanh lảnh phát ra từ cửa dinh thự lớn đánh gãy lời của Càn Kình.



- Càn Thành đâu? Mau dắt ngựa lại cho ta, làm lỡ ta chạy đi báo tin thì quất chết ngươi bây giờ! Ngươi còn ở đó nói nhảm cái gì? Đừng quên thân phận của mình!



Càn Kình ngẩng đầu nhìn thanh niên đứng trước cửa dinh thự lớn, y phục Chiến Sĩ màu tím dán sát người vẽ ra đường cơ bắp đầy sức bật, cự kiếm dài bốn thước, rộng nửa thước giắt bên hông.



Đầu ngẩng lên, mắt nhìn xuống, chỉ nhìn khóe mắt nhìn xuống như nhìn con kiến bò dưới đất.



Đây chính là ánh mắt chỉ có ở Càn gia, Càn Kình không xa lạ gì ánh mắt này. Huyết mạch Tinh Linh Vương cường đại trong dòng sông thời gian, vinh diệu sớm khắc vào linh hồn mỗi người Càn gia, tự hào và kiêu ngạo khắc ghi bên trong.



Càn Cực!



Càn Kình nhận ra Chiến Sĩ trẻ tuổi của Càn gia trước mắt là đệ tử cùng năm với Càn Lực. A, đúng rồi, bây giờ không thể gọi Càn Cực mà là Càn Vô Cực.



Thế hệ này, Chiến Sĩ Càn gia thức tỉnh lực lượng huyết mạch sẽ thêm chữ vô lót tên.



Chân mày đen dài, sống mũi cao thẳng, trán rộng, Càn Vô Cực phát ra khí thế sắc bén như đao phong.



- Ủa?



Chân mày Càn Vô Cực dài như roi nhướng cao:



- Đây chẳng phải là Càn Kình sao? Thế nào? Ở bên ngoài không sống nổi nữa muốn trở về Càn gia kiếm miếng cơm ăn sao?



Ở bên ngoài không sống nổi nữa? Kiếm miếng cơm ăn? Càn Kình cười cười. Người gia tộc huyết mạch Tinh Linh Vương cường đại đến gần như vô địch từ nhỏ đã nhận giáo dục như vậy. Càn gia vĩnh viễn là tốt nhất, mạnh nhất! Có thể trở thành đệ tử của Càn gia, phục vụ cho Chiến Sĩ huyết mạch Càn gia là vinh diệu cao quý nhất.