Sất Trá Phong Vân
Chương 54 : Đấu Binh
Ngày đăng: 21:41 20/04/20
Càn Kính mím môi:
- Đây rốt cuộc búa gì? Ngay cả tên cũng không biểu hiện. Búa thứ nhấtđã khó luyện thành như vậy sao?
Tắt đi thuộc tính, trong lòng Càn Kính vẫn rất khoan khoái. Khổ luyện trong thế giới vô tận này, thực lực của mình có thể nói cưỡi rồng bay lên.
- Học không tồi.
Bố Lai Khắc nuốt mây thả khói đi tới trước mặt Càn Kính thản nhiên nói:
- Còn chút thời gian, ta nói cho ngươi nghe một vài kiến thức cơ bản về thợ rèn.
Càn Kính nỗ lực gật đầu, trong lòng thầm nói cuối cùng ngài cũng dạy cho ta kiến thức cơ bản. Mấy ngày nay thợ rèn ở bên ngoài đối với ta quá tôn sùng, ta càng chột dạ. Kiến thức cơ bản về ngành nghề thợ rèn này ta hoàn toàn không hiểu, còn không dám tùy tiện hỏi nhiều người.
- Tẩy phong, nói đơn giản là một loại thuật mài đao cao cấp.
Lão già cũng không quan tâm có sạch sẽ hay không, đặt mông ngồi ở trên mặt đất nói:
- Làm chiến sĩ, ngươi nên biết mỗi vũ khí, có thể nói mỗi một trang bị đều giống như người, chính là có tuổi thọ của chính nó.
Càn Kính khôi phục chút thể lực, nghĩ nằm như vậy không tôn kính đối phương, vội vàng miễn cưỡng đứng dậy gật đầu với Bố Lai Khắc. Là một học viên chiến sĩ, đối với tuổi thọ của trang bị vũ khí, ở trường học cũng sẽ được học lướt qua một ít.
Nói về tuổi thọ vũ khí, ví dụ như đao dùng lâu sẽ mất đi sự sắc bén, cần mài đao. Nhưng số lần mài mỗi vũ khí là có hạn. Sau số lần mài này, vũ khí bị phế bỏ, cũng chính là tử vong.
Cùng một cây đao, thợ rèn bình thường có thể mài đao bảy lần, nhưng thợ rèn cao cấp có thể mài nó mười hai lần, thậm chí mười ba lần!
Chiến sĩ, cần phải cô gắng hế sức chăm chút cho trang bị vũ khí của mình, giảm số lần sửa chữa, mới có thể bảo đảm cho tuổi thọ của vũ khí.
- Ta dạy cho ngươi chính là tẩy phong, khác với mài đao. Nó có thể khiến đao phong kiếm phong của vũ khí chết sống lại.
- Điều kiện tiên quyết là người rèn phải có cơ sở sắt tinh tinh khiết. Hơn nữa đối với kim loại hỗn hợp phải nghiên cứu rất sâu mới được. Nếu không, sắt tinh X có khả năng còn không tốt bằng sắt tinh tinh khiết.
Càn Kính cảm giác mình nghe được rõ ràng, có thể nói sắt tinh tinh khiết này là cơ sở, nhưng nếu như cơ sở cũng không có, phải đi chơi loại đẳng cấp cao gì đó, rất có khả năng quan hệ với người làm cơ sở không ổn quan hệ, các loại đẳng cấp cao gì đó cũng không được bảo hiểm.
- Được rồi. Bây giờ còn có chút thời gian.
Bố Lai Khắc ngẩng đầu nhìn về phía cổng làng, phất tay một cái:
- Ngươi đi tới hầm bên ngoài làng, đào chút quặng về đây.
- Lại đào? Còn muốn đùa ta sao?
Càn Kính phủi mông một cái, đứng dậy:
- Được, không thành vấn đề. Đại thúc, ta có thể cầm một vũ khí được không?
Bố Lai Khắc đưa ngón tay quét qua giá vũ khí một lượt:
- Tùy tiện chọn một cái, dùng xong phải trả lại.
Giá vũ khí dài, cắm đầy các loại vũ khí như trường kiếm, chiến đao, đại thương, búa lớn, búa xa, lang nha bổng...
Càn Kính đi qua giá vũ khí thật dài, bỗng nhiên ánh mắt bị một vũ khí trong đó thu hút. Phần tay cầm của vũ khí này dài chừng hai thước, đao phong lại rộng chừng một thước, dài ba thước!
- Trảm Mã Đao!
Càn Kính đưa một tay lấy Trảm Mã Đao từ trên giá vũ khí ra, chợt bổ xuống một đao.