Sất Trá Phong Vân
Chương 552 : Bà nội ngươi đắc tội ai không được lại đi đắc tội hắn? (hạ)
Ngày đăng: 23:06 20/04/20
- Phụ thân đại nhân...
Hồng Sắt Ước Khắc lưng treo trường kiếm, khuôn mặt nghiêm túc đi vào đại sảnh. Hồng Sắt Ước Khắc nhìn Nặc Đức Ước Khắc và mẫu thân của gã, biểu tình cười nhạt.
Hồng Sắt Ước Khắc nói:
- Thiếu nữ mà đệ đệ theo đuổi tên là La Thanh Thanh, còn ở trước mặt Càn Kình mời La Thanh Thanh làm bạn nhảy yến hội sinh nhật của phụ thân.
Trong phút chốc mặt thành chủ Lý Đức Ước Khắc tràn ngập lửa giận. Đuôi mày Nặc Đức Ước Khắc mới lộ ra ý cười chợt thấy phụ thân đại nhân nhấc cao chân rồi hung dữ bạo lực đạp vào bụng gã.
Đau!
Nặc Đức Ước Khắc há mồm phun nước miếng, người cong như con tôm bay ngược ra ngoài, lăn mấy vòng dưới đất. Nặc Đức Ước Khắc cuộn mình trên mặt đất, không thể tin điều gã gặp được.
Thành chủ Lý Đức Ước Khắc đột nhiên thô lỗ hù sợ người hầu trong đại sảnh, Nặc Đức Ước Khắc và mẫu thân của gã. Sao có thể như vậy? Thành chủ đại nhân nghe tên Càn Kình biết rõ nhi tử của mình bị đánh mà tại sao còn đánh nhi tử?
- Càn Kình? Ngươi đi chọc Càn Kình? Sao hắn không đánh chết ngươi cho rồi!
Thành chủ Lý Đức Ước Khắc chắp hai tay sau lưng nhanh chóng đi ra ngoài, hướng tới chỗ Nặc Đức Ước Khắc.
- Ngươi có mặt mũi mách lẻo với ta? Ngươi sợ ta chết không đủ nhanh sao? Tại sao Càn Kình không giết ngươi luôn đi! Còn ngươi nữa, Hồng Sắc, không phải ta đã kêu ngươi nói chuyện về Càn Kình cho đồ ngu này nghe sao?
Hồng Sắt Ước Khắc làm vẻ mặt vô tội nhìn thành chủ Lý Đức Ước Khắc, nhún vai, giang hai tay nói:
- Phụ thân đại nhân, người kêu ta dặn dò thì ta đã dặn hắn từ lâu, thậm chí nói luôn chuyện Lôi Nguyệt Nguyệt.
Thành chủ Lý Đức Ước Khắc nhìn tiểu nhi tử cuộn người trên mặt đất, hận không thể trực tiếp vung tay đánh chết Nặc Đức Ước Khắc.
- Thành chủ đại nhân, không phải chỉ là một Càn Kình nho nhỏ sao?
Thành chủ Lý Đức Ước Khắc cầm khăn lông trắng mát lnehj lên đắp trán, phất tay nói:
- Ta cần yên tĩnh một lúc.
- Vâng thưa phụ thân đại nhân.
Hồng Sắt Ước Khắc khom lưng ra khỏi đại sảnh, khi xoay người thì sống lưng thẳng tắp, nở nụ cười đắc ý. Mới nãy Hồng Sắt Ước Khắc giả bộ nói chuyện cung cấp tin tức cho đồ ngu Nặc Đức Ước Khắc, chắc gã sốt ruột báo thù sẽ tìm Lôi gia và Công Hội Thủy Tinh Ma Pháp Tháp.
- Khi đó dù người chết là Càn Kình, hay Lôi gia và Công Hội Thủy Tinh Ma Pháp Tháp thua thì...
Hồng Sắt Ước Khắc cười nhạt. Nếu Công Hội Thủy Tinh Ma Pháp Tháp, Lôi gia không làm gì được Hồng Lưu Chiến Bảo thì gia tộc Ước Khắc sẽ vì điều đình mà dược ích lợi lớn, còn thừa cơ giết Nặc Đức Ước Khắc.
- Nếu Càn Kình chết...
Mắt Hồng Sắt Ước Khắc càng đậm tia đắc ý, nói:
- Nữ nhân La Thanh Thanh thuộc về ta! Mỹ nhân đẹp như vậy vốn nên là của Hồng Sắt Ước Khắc ta! Mới rồi quên nói với phụ thân đại nhân thương đội đi ma tộc làm ăn nên quay về từ hôm trước nhưng giờ chưa thấy đâu, chắc sẽ không gặp bất trắc gì đi?
- Đúng là đã gặp bất trắc.
Càn Kình và Bích Lạc cùng đi vào phòng thấy một Dong Binh thân thể có vết thương mới bị đau khổ cúi đầu báo cáo với La Thanh Thanh.
- Hàng hóa của chúng ta cũng gặp bất trắc ở tái ngoại?
Khuôn mặt xinh đẹp của La Thanh Thanh biến khó xem. Đây là lần đầu tiên La Thanh Thanh làm ăn với ma tộc, không ngờ khi đổi lại hàng hóa, từ tái ngoại vận chuyển về nội địa thì bị mã tặc chặn đường.
Cổ Nguyệt Gia Anh mặc váy dài bước ra từ nội đường, sắc mặt âm trầm. Bị mã tặc ở tái ngoại chặn đường? Tái ngoại có nhiều đường đi bị mã tặc chiếm giữ nhưng nếu trước tiên chào hỏi, nộp lộ phí thì mã tặc sẽ không cướp bậy.