Sất Trá Phong Vân
Chương 65 : Tin Tốt Và Tin Xấu
Ngày đăng: 23:02 20/04/20
Dù sao tuy rằng nghiệp đoàn chiến sĩ nghe rất uy phong, nhưng lại bị quản chế hơn nhiều so với các nghiệp đoàn khác. Hơn nữa trong đó còn có gia tộc chiến sĩ huyết mạch cường đại. Nếu không phải có chiến lực siêu cấp cao cấp nhất, sẽ không có quá nhiều lực hấp dẫn.
Chỗ lợi duy nhất của nghiệp đoàn chiến sĩ chính là phần lớn nghiệp đoàn đặc biệt đoàn kết. Rất nhiều người có thể cảm giác được sự thân thân ở chỗ này. Mọi người ai có chuyện gì đều sẽ toàn lực hỗ trợ. Cũng chính vì vậy, nghiệp đoàn chiến sĩ mới kéo dài đến ngày hôm nay.
Cổ Nguyệt Gia Anh nhẹ nhàng khua Song Nguyệt trong tay. Dưới ánh mặt trời giống như là hai con hồ điệp tung bay, Càn Kính thấy mới phát hiện không ngờ nữ nhân này còn mạnh hơn mình rất nhiều.
Cổ Nguyệt Gia Anh múa một hồi, lại thu Song Nguyệt vào trong ống tay áo đi tới trước mặt Càn Kính. Nàng đột nhiên nhẹ nhàng nghiêng người qua. Đôi môi đỏ mọng lạnh lẽo, giống như chuồn chuồn đạp nước in một cái lên gò má hắn. Sau đó bên tai hắn nghe được một câu nói nhỏ gần như không thể nghe thấy:
- Cảm ơn.
Càn Kính đột nhiên bị hôn trộm, mặt nhất thời hồng lên, có phần không thể trấn tĩnh nổi, nhìn Cổ Nguyệt Gia Anh rời đi. Hắn vội vàng giơ tay lên vò đầu che giấu sự bối rối của mình, đồng thời cũng đang suy nghĩ, Lôi Địch sẽ không vì Cổ Nguyệt Gia Anh hôn mình, mà đánh cho mình một trận chứ?
Càn Kính quay về đại sảnh. Trong một ngày tẩy phong cho hai bộ Đấu Binh, thân thể hắn quả thật có chút mệt mỏi. Lôi Địch cầm chén nước lên đổ vào trong miệng.
- Càn Kính, ta muốn nói với ngươi chuyện.
Lôi Địch lộ ra rất thần sắc nghiêm túc:
- Sau này, ngươi nghìn vạn lần không nên vào đại trận Đấu Linh do học viện ma pháp và chiến sĩ Áo Khắc Lan lập ra.
- Cái gì?
Càn Kính hoài nghi thính giác mình có vấn đề. Đối với bất luận chiến sĩ nào đều không thể thiếu đại trận Đấu Linh. Không ngờ Lôi Địch này bảo mình không nên đi vào?
- Nếu như ngươi không tiện nói với học viện, đến lúc đó ta sẽ đi nói với bọn họ!
Lôi Địch tự ý quyết định nói:
- Trước tiên ngươi không nên tiến vào đại trận Đấu Linh. Ta nghĩ ngươi có cơ hội trùng kích chiến sĩ thập cấp! Trong trường hợp chiến sĩ lục cấp tiến vào đại trận Đấu Linh, hoàn toàn khác với chiến sĩ thập cấp tiến vào đại trận Đấu Linh! Rất nhiều người để có thể mau chóng lên học viện cao đẳng, bình thường vừa đủ tư cách tiến vào đại trận Đấu Linh sẽ lập tức tiến vào. Nhưng ngươi ngàn vạn lần không nên làm như vậy. Hơn nữa, ngàn vạn lần không nên tiến vào đại trận Đấu Linh của học viện.
Lôi Địch nở nụ cười. Hắn biết con rể không chỉ rèn sắt không tồi, thực lực chiến sĩ không tồi, còn có thể khai phong cho Đấu Binh, hơn nữa ngay cả đầu óc cũng không tồi! Loại chuyện biết khai phong cho Đấu Binh này, không thể tùy tiện tiết lộ ra ngoài.
- Yên tâm!
Ngón tay Lôi Địch đâm xuống bàn, nói: Chuyện này, đến nơi đây là hết.
Càn Kính cảm giác được Lôi Địch cũng không phải là kẻ nói được mà không làm được. Hắn lại đứng dậy cảm ơn. Sau đó hắn và Lôi Địch tham khảo một chút về những nghi vấn trong khi tu luyện chiến sĩ. Mãi cho tới khi ăn cơm tối hắn mới đứng dậy rời đi.
Đột nhiên nhận được cơ hội tiến vào một đấu linh trận đơn thể, có thể được người bảo vệ thành thị chỉ điểm trên phương diện chiến sĩ, Càn Kính một đường hát khẽ. Quay về tới trường học, hắn phát hiện lão sư La Đức hôm qua đứng ở cửa trường học, ngày hôm nay ở chỗ cũ, lúc hoàng hôn, vẫn đang đi tới đi lui ở trước cửa trường học.
- Lão sư La Đức khỏe không?
- Khỏe cái đầu ngươi!
La Đức vỗ vai Càn Kính một cái:
- Ta có một tin tức tốt và một tin tức xấu nuốn nói cho ngươi. Trước hết ngươi muốn nghe cái nào?
- Tốt.
Lúc này Càn Kính không muốn nghe tin tức xấu, ngay cả nghe tin tức tốt cũng không có tâm trạng muốn nghe.
- Tin tức tốt là thí luyện của ngươi, quyết định sẽ tiến hành vào nửa tháng sau.
- Oa, tin tức không tồi.
Càn Kính khẽ vỗ tay. Từng chuyện tốt liên tiếp tới. Lần này mượn cơ hội thí luyện, dựa theo bản đồ bảo tàng đi thăm dò lối đi tới chỗ giấu bí tịch trước, cũng tiện chuẩn bị lần sau trở lại lấy bí tịch.