Sất Trá Phong Vân

Chương 663 : Đấu Tâm Thứ Ba (Hạ)

Ngày đăng: 23:07 20/04/20


Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!



Lửa dính dầu liền phực cháy, trong phút chốc tăng vọt lên. Một thùng lại một thùng đầuodỏ vào lò lửa, ngọn lửa bốc cháy lên cao vài chục trượng làm cả sân nóng cháy như nướng người trên bếp lò.



Băng băng!



Thân thể Càn Kình nằm dưới đất bỗng giật giật va chạm mặt đất phát ra tiếng trầm đục. Địa Hỏa Chi Tâm cảm ứng bốn phía nóng cháy lại chuyển động.



Ngọn lửa đốt cháy trong lò hừng hực nhảy như muốn nhập vào người Càn Kình, khí lưu cực nóng chui vào tai, mũi, miệng và lỗ chân lông.



Thiêu đốt đấu hồn đã vọt lên tới chân mày Càn Kình, gần trán, trong phút chốc thiêu đốt đấu hồn bị nhiệt độ nóng cháy của Địa Hỏa Chi Tâm chặn tại chỗ.



Đau!



Hai tay Càn Kình ôm đầu, cảm giác lực lượng sắp nổ tung, đầu óc phun ra như núi lửa.



Mộc Quy Vô Tâm nhìn phản ứng của Càn Kình vội hốt dầu xung quanh điên cuồng đổ vào lò lửa, cao giọng rống to:



- Dầu, còn có dầu không?



Trần Mặc Đồ ngẩn ra một chút, đột nhiên chạy ra ngoài sân. Hàm Cường liếc Càn Kình, cùng Lý Lực Thác Đặc chạy ra ngoài cửa.



Sức chiến đấu của đám thợ rèn không cao nhưng mạnh khỏe, không lâu sau ai nấy vác thùng dầu kích cỡ khác nhau chạy tới chỗ Mộc Quy Vô Tâm.



Phòng ốc bốn phía liên tục sụp xuống, mắt thành chủ Lý Đức Ước Khắc như hồng ngọc bắn tia hung ác, hết sức thúc đẩy mỗi một kiếm liều mạng với Lôi Chấn.



Lôi Chấn huơ trường kiếm cố chống đỡ, trong lòng chưa từng khổ như vậy. Đối thủ của Lôi Chấn là thành chủ đại nhân nổi điên, đánh không được, mà không đánh cũng không xong.



Đây chính là thành chủ! Lý Đức Ước Khắc có thể ngồi trên ghế thành chủ, sau lưng gã sẽ không có ai sao? Làm sao . . . Liều mạng thành chủ Lý Đức Ước Khắc?




- Tốt quá, tốt quá.



Cánh cửa hy vọng mở ra bị Lôi Chấn tự tay đóng nay lại mở rộng.



Thành chủ Lý Đức Ước Khắc không rảnh điều tra Càn Kình làm sao nuốt thiêu đốt đấu hồn, cũng không tính sổ với Lôi Chấn.



Thành chủ Lý Đức Ước Khắc vộit quát:



- Dược sư, bác sĩ đâu! Mau đi tìm, các ngươi còn đứng đây làm gì?



Lý Lực Thác Đặc liên tục gật đầu, xoay người chạy ra ngoài. Lý Lực Thác Đặc nghe thành chủ Lý Đức Ước Khắc ở sau lưng lại hét to.



- Công Hội Dược Tề, trực tiếp đi Công Hội Dược Tề lấy tín vật của ta mời hội trưởng đại nhân của Công Hội Dược Tề tự mình đến đây!



Lý Lực Thác Đặc xoay người nhận thanh kiếm nhỏ thành chủ Lý Đức Ước Khắc vứt tới, thắc mắc liếc trộm Càn Kình người đẫm máu. Hội trưởng mới này rốt cuộc có lai lịch gì?



Càn Kình khiến hội trưởng Hồng Lưu Chiến Bảo, thành chủ Lý Đức Ước Khắc cùng đến cứu, xem trọng hắn đến vậy? Mức độ chú trọng có thể nói là vượt qua lão hội trưởng đại nhân.



- May mắn, suýt chết.



Mộc Quy Vô Tâm dìu Càn Kình miễn cưỡng đứng dậy, lòng thầm vui mừng nhờ có nửa miếng tấm thuẫn, không thì một kích vừa rồi của Lôi Chấn đã giết hắn ngay tại chỗ.



- Ngươi . . . Ngươi không chết?



Khuôn mặt Lôi Chấn vặn vẹo vì sợ hãi. Tuy rằng vì thời gian quá ngắn nên Lôi Chấn không thể đốt hết đấu hồn nhưng dù gì là thiêu đốt đấu hồn cao hơn Càn Kình mấy đẳng cấp, vậy mà không đánh chết hắn? Lôi Chấn còn nổ đấu kỹ Thiên Lôi Thiểm.



Càn Kình mỉm cười. Lần này thật là bởi vì tai họa biến chuyện tốt, chẳng những kỳ diệu có đấu tâm thứ ba, còn nằm ởgiữa trán, nhặt được một môn đấu kỹ. Tuy Càn Kình không biết đấu kỹ đẳng cấp tất sát này tên là gì.