Sất Trá Phong Vân
Chương 664 : Bá Khí Lộ Ra Ngoài! Ngươi Để Lại Mua Mồ Đi!
Ngày đăng: 23:07 20/04/20
Đấu kỹ Thiên Lôi Thiểm bị đánh nét rất nhanh nhập vào Địa Hỏa Chi Tâm, đã hình thành thứ tự đấu kỹ hoàn chỉnh bên trong.
Càn Kình thều thào nói:
- Tại sao ngươi chỉ nổ một đấu kỹ?
Trong giọng nói chất chứa oán trách. Nếu Lôi Chấn nổ thêm mấy đấu kỹ nhưng không giết được Càn Kình thì chẳng phải là hắn đã có thêm mấy đấu kỹ sao?
Loại cảm giác này giống như đi trên đường bị cục đá vướng chân bị u đầu, kết quả trước mắt nhặt được đống tiền.
Chỉ nổ một đấu kỹ? Có ý gì? Lôi Chấn nhíu mày, Càn Kình muốn trào phúng ta?
- Nếu hội trưởng đã không có chuyện gì thì . . .
Lôi Chấn cầm trường kiếm, tay trái bịt vết thương vai phải. Trường kiếm nhẹ xoay trước mặt, Lôi Chấn cất kiếm vào đấu giới, cất bước đi ra ngoài cửa.
- Ta đi trước, tiền thuốc và bồi thường Lôi gia chúng ta tuyệt đối không thiếu nửa đồng.
Càn Kình lạnh lùng nói:
- Tiền thuốc? Ngươi giữ lại mua mồ cho mình đi.
Càn Kình nhìn chằm chằm Lôi Chấn nhấc chân khựng giữa không trung.
- Như thế nào? Bản gia chủ không thể đi?
Lôi Chấn thu chân lại, ưỡn ngực, dù vai phải dính đầy máu tươi nhưng khí thế bá đạo cao cao tại thượng của gia chủ vẫn còn đó. Lôi Chấn lạnh lùng liếc Càn Kình, khóe môi cong lên nụ cười kiêu ngạo.
Lôi Quang Minh ngạc nhiên nhìn Càn Kình. Có ý gì? Đây dù sao là gia chủ của Lôi gia, nếu ngươi chết thì thành chủ Lý Đức Ước Khắc, Mộc Quy Vô Tâm ra tay báo thù là chuyện khác. Bây giờ ngươi không chết, Lôi gia bồi thường tiền thuốc hậu hĩnh còn muốn gì nữa?
Vân Tinh Huy Thăng im lặng đứng một bên, nheo mắt lại liên tục gật đầu. Làm Đoàn Tạo Sư chỉ cần biết rèn là được, nhưng làm hội trưởng lãnh đạo một thế lực nếu bị người chém mà không dám hó hé câu nào thì hội trưởng đó không có tiền đồ gì.
Càn Kình trấn lột Lôi gia như thế nào? Vân Tinh Huy Thăng rất tò mò. Càn Kình sẽ nương vết thương trấn lột Lôi gia bao nhiêu kim tệ, tài liệu rèn quý giá? Hoặc là cái gì khác?
- Vậy ngươi muốn sao? Không lẽ muốn giữ lại một người Lôi gia chúng ta?
- Một người?
Ánh mắt như đao càng lạnh lẽo, cánh tay phải gãy xương chỉ vào Lôi Chấn, nói:
- Hôm nay ngươi muốn giết ta, ta mạng lớn mới sống đến bây giờ! Tiền thuốc ngươi giữ lại mua mò cho mình đi! Hôm nay Lôi gia không chết vài người thì đừng hòng đi! Còn ngươi, Lôi Chấn, hôm nay ngươi không chết chuyện này tuyệt đối không xong!
Tiếng nói lạnh băng không quá cao lại như đả thiết chuy nặng nề đập xuống đất, cắm vào lỗ tai mỗi người.
Lôi Quang Minh nhìn Càn Kình, hít thở nặng nề. Thân thể thanh niên rõ ràng bị thương nặng, không biết sẽ nằm trên giường bao lâu mới lành thế nhưng phát ra khí thế bá đạo khó tả.
Khí thế này khiến thân thể suy yếu kia đột nhiên cực kỳ cao lớn.
Bá khí lộ ra ngoài. Ngời Vân Tinh Huy Thăng run lên, lão vốn nghĩ Càn Kình định nhân dịp bị thương đào mỏ Lôi gia nhưng không ngờ hắn gây lớn chuyện đến tận đây.
Thành chủ Lý Đức Ước Khắc ngơ ngác nhìn Càn Kình. Tiểu . . . Tử này . . . Thật dám nghĩ dám làm. Trấn lột tính cái gì? Trực tiếp giết người, đây là muốn lập uy! Không đúng! Không chỉ là lập uy!
Thành chủ Lý Đức Ước Khắc đánh giá sáu Chiến Sĩ bên cạnh Lôi Chấn, lập tức hiểu suy nghĩ của Càn Kình. Càn Kình thấy thực lực sáu người này nguy hiểm nên định nhân dịp xử lý tránh cho tương lai để lại tai họa ngầm.
- Càn . . . Kình . . .!
Cơ mắt Lôi Chấn co giật, khóe môi nhếch lên lộ răng nanh, rít:
- Ngươi dám lặp lại lời vừa nói không?
- Tiền thuốc ngươi giữ lại mua mò cho mình đi!
Càn Kình cứng cổ nói:
- Quy tắc Chiến Sĩ có một điều mục là nếu đã chiến đấu thì phải chuẩn bị chết trận. Nếu ngươi đã muốn giết ta thì cũng nên có chuẩn bị sẽ bị giết. Hôm nay Lôi Chấn ngươi không chết thì sẽ không xong chuyện, người của Lôi Chấn đừng hòng có một ai sống sót rời khỏi Công Hội Thiết Tượng.