Sất Trá Phong Vân
Chương 701 : Ngạo cốt như sói
Ngày đăng: 23:07 20/04/20
Mọi người có mặt cực kỳ giật mình nhìn Càn Kình ra tay tập kích. Tiểu tử này điên rồi sao? Dám ra tay trước mặt Bát Hoang Vô Sinh? Lại còn tập kích Vua mã tặc tái ngoại Bát Hoang Vô Sinh!
Ba thanh phi đao bay ra, cơ bắp toàn thân Càn Kình rung động nhanh, Vạn Ảnh thật sự tích góp nửa ngay rốt cuộc phát huy ra bộ dạng thật sự. Bóng người còn ở tại chỗ cánh tay đã chộp Mộc Nột Thiên Sách nhanh chóng chạy ra ba mươi thước, thân thể và không khí ma sát sinh ra thanh âm thẳng hưởng Hoa Viêm Bất Kiến.
Dị giật mình suýt cắn lưỡi. Tiểu tử này điên thật rồi, công kích Vua mã tặc tái ngoại Bát Hoang Vô Sinh?
Ánh mắt Vua mã tặc tái ngoại Bát Hoang Vô Sinh như đao liếc hai Đại Ma Đạo Sĩ, đáy mắt lóe ý cười.
Vua mã tặc tái ngoại Bát Hoang Vô Sinh nói:
- Tiểu tử giỏi thật, dám đánh lén ta, còn muốn giết thuộc hạ của ta và cứu người? Hôm nay để ngươi thành công cứu người thì Bát Hoang Vô Sinh ta không cần lăn lộn tại tái ngoại nữa. Ở lại cho ta!
Vua mã tặc tái ngoại Bát Hoang Vô Sinh dứt lời đất dưới chân gã nổ tung, người đã biến mất.
Năm mươi thước . . . Bốn mươi thước . . . Ba mươi thước . . . Mười lăm thước . . .
Càn Kình nhanh chóng đến gần Hoa Viêm Bất Kiến, bỗng cảm giác hoa mắt, áp lực khổng lồ xuất hiện. Một bàn tay to phô thiên cái địa chụp xuống.
- Ở lại cho ta!
Thanh âm như sấm mùa hè cùng bàn tay to đập xuống. Đấu khí đen khổng lồ hoàn toàn che phu đỉnh đầu Càn Kình. Càn Kình cảm giác trên đầu có tầng u ám dày đặc tùy thời giáng xuống mấy trăm hàng ngàn tia chớp giết chết hắn.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Đất dưới chân Càn Kình rung động, lực lượng mạnh mẽ từ dưới chân bỗng nhiên dâng lên hòa cùng bàn tay to đen từ trên trời giáng xuống. Tựa như trời sụp đất trồi lên nghiền nát mọi thứ kẹp ở giữa.
Vạn Ảnh!
- Hai người này có giết hay không đối với Vua mã tặc không có nhiều tác dụng.
Càn Kình bước ra khối băng, trong ánh mắt ngạc nhiên của mọi người lạnh nhạt nói:
- Thả cũng không sao.
- Tại tái ngoại . . .
- Ngươi là vua, ngươi quyết định.
Càn Kình bất đắc dĩ tiếp lời Vua mã tặc tái ngoại Bát Hoang Vô Sinh, nói ra lời gã định nói. Càn Kình tiếp xúc với Càn Chiến Huyền một đoạn thời gian đã hiểu rõ tâm tình của những cường giả này, đó là dưới Tinh Thần bọn họ cho rằng mình mạnh nhất, lời mình nói nặng ký nhất.
Những cường giả làm việc chưa từng để ý cái nhìn của người khác, giống như cự long trong truyền thuyết không quan tâm một con kiến đánh giá nó.
Con kiến có khinh thường cự long cỡ nào thì cự long vẫn là cự long, kiến có tôn sùng cự lòng cỡ nào thì cự long vẫn là cự long. Cự long sẽ không để ý con kiến, cho nên Vua mã tặc tái ngoại Bát Hoang Vô Sinh mới làm ra chuyện bắt cóc con tin.
Chính vì bắt cóc con tin nên Càn Kình phát hiện hình như cường giả không định giết hắn vì tội tập kích gã, ngược lại muốn trò chuyện vài câu. Nếu không thì theo phong cách lên sân khấu của Vua mã tặc tái ngoại Bát Hoang Vô Sinh, vỗ một bàn tay xuống thì dù Càn Kình có né cỡ nào cũng không vùng vẫy được bao lâ.
Càn Kình nhìn số sâu năm thước, rộng mười thước dưới đất, hắn nhíu mày. Vua mã tặc tái ngoại Bát Hoang Vô Sinh tùy tay đánh ra một kích có uy lực thế này, nếu gã thật sự muốn giết Càn Kình thì hắn không có khả năng trốn thoát.
Vua mã tặc tái ngoại Bát Hoang Vô Sinh nhướng chân mày xanh đậm, trong mắt có vui sướng. Lúc trước nhiều người nghe Bát Hoang Vô Sinh nói câu đó xong hoặc là biểu hiện tức giận, hoặc là lo lắng, thậm chí xem nhẹ, chỉ có thanh niên này là đánh gãy lời gã định nói, bộ dạng như rất hiểu gã làm người nghe thấy thoải mái.
- Dưới tay Bát Hoang Vô Sinh ta không nuôi phế vật, cho nên . . .
- Ngươi không nuôi không đại biểu bọn họ không có giá trị sống.