Sất Trá Phong Vân
Chương 795 : Tổ chức thành viên hùng hậu (thượng)
Ngày đăng: 23:08 20/04/20
Kế hoạch của hai tộc trưởng Ma tộc Mã Môn Tát Bác Ni Quang, Bác Khắc Tư Lực tan vỡ.
Hai tộc trưởng Ma tộc Mã Môn Tát Bác Ni Quang, Bác Khắc Tư Lực cùng bật cười, sao bọn họ đã quên Kích Lưu Phi Kính đại sư có một nửa dòng máu tộc Lộ Tây Pháp? Loại kiêu ngạo này đến từ xương cốt và máu, bị người ta hĩnh mũi nhìn trước mặt nhiều ma làm sao có tâm tình tốt được? Tộc tai ngắn nhà ngươi chỉ là con chó của tộc Lộ Tây Pháp, trên người Kích Lưu Phi Kính đại sư chảy một nửa dòng máu chủ ma của các ngươi.
Không có lỗ tai? Biểu tình trên mặt Đa Mông Lực Khắc cứng đờ, ba tộc Đa Mông trẻ đi theo sau lưng gã ánh mắt kiêu ngạo đầy tức giận định đánh nhau.
Nhiều ma lén gọi tộc Đa Mông là tộc tai ngắn nhưng không bao nhiêu bộ tộc dám kêu kiểu đó trước mặt bọn họ, hôm nay lại bị một ma máu lai làm bẽ mặt.
- Ngươi còn đứng đó kênh kiệu cái gì?
Càn Kình kiêu ngạo nghiêm khắc nói:
- Không thấy Lộ Tây Pháp Lưu Thủy công chúa ở đây sao? Gặp công chúa điện hạ mà không vái chào, ngươi muốn chết?
Lồng ngực Đa Mông Lực Khắc mới phồng ra định gầm rống chợt cảm giác bị đập một búa, mắt tóe ra các vì sao. Khí thế định bùng nổ bị đè xuống, Đa Mông Lực Khắc cảm giác ánh mắt Lộ Tây Pháp Lưu Thủy lạnh băng nhìn gã như nhìn con sâu.
- Công chúa điện hạ.
Đa Mông Lực Khắc hai gối quỳ xuống đất, dập đầu sát mặt đất nói:
- Công chúa điện hạ tôn kính, phó ma Đa Mông Lực Khắc của người xin hỏi thăm sức khỏe của công chúa điện hạ.
Ba tộc Đa Mông trẻ vẻ mặt kiêu ngạo ánh mắt đầy cảnh cáo hung dữ trừng Càn Kình, khom lưng, cúi đầu, quỳ một gối xuống đất miễn cưỡng hành lễ với Lộ Tây Pháp Lưu Thủy.
Hai tộc trưởng Ma tộc Mã Môn Tát Bác Ni Quang, Bác Khắc Tư Lực nhìn nhau, cười nhạt. Tộc Đa Mông đúng là thế hệ sau thua thế hệ trước, đến thế hệ trẻ này không để công chúa hoàng tộc Lộ Tây Pháp vào mắt, chẳng những quỳ một gối mà còn đầy miễn cưỡng. Chẳng lẽ bọn họ không biết là ai cho họ quyền thế sao?
Lộ Tây Pháp Lưu Thủy lạnh lùng nhìn ba tộc Đa Mông trẻ quỳ một gối. Lộ Tây Pháp Lưu Thủy sớm nghe nói tộc Đa Mông đầu phục vào thái tử, bây giờ xem thái độ thế hệ trẻ thì đúng là thật rồi.
- Đứng dậy đi.
Đây là . . .
Đa Mông Tát Thoát biến sắc mặt. Tam giai nhất tầng? Này sao có thể? Gã là phế vật Khẩn Hoang tộc! Nhìn tuổi thì chỉ cỡ hai mươi!
Đa Mông Lực Khắc ngạc nhiên suýt cắn trúng lưỡi. Đây còn là Khẩn Hoang tộc không? Trẻ như vậy đã là tam giai nhất tầng? Lộ Tây Pháp Lưu Thủy kiếm đâu ra Khẩn Hoang tộc quái thai như vậy?
Hai tộc Đa Mông trẻ khác mắt sáng lên. Quá kinh ma, nếu là Ma tộc khác đột nhiên xuất hiện người như vậy đủ làm ma giật mình, Khẩn Hoang tộc là bộ tộc đê tiện đến không gì tả nổi thế nhưng chui ra quái thai như vậy?
Phần Đồ Cuồng Ca chậm rãi giang hai tay, nhúc nhích vai.
Phần Đồ Cuồng Ca lạnh lùng cười:
- Ngươi xác định nhường ta một cánh tay sao?
Khuôn mặt kinh ngạc của Đa Mông Tát Thoát cứng lại. Tam giai nhất tầng và tam giai tam tầng có cách biệt nhưng không nhiều đến nhường một tay.
- Như thế nào? Không dám sao?
Giọng Phần Đồ Cuồng Ca đầy khinh thường nói:
- Ta còn không cần ngươi nhường!
Phần Đồ Cuồng Ca dứt lời đấu khí dưới chân liên tục nổ, bụi đất dâng lên thành từng đóa sen đẩy gã lao nhanh hướng Đa Mông Tát Thoát. Tốc độ cực nhanh, khí thế Phần Đồ Cuồng Ca hung mãnh như trâu đực phát tình.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Mỗi khi Phần Đồ Cuồng Ca bước ra một bước thì dưới chân chẳng những bốc lên bụi hoa sen mà còn giống trống trận thùng thùng. Đa Mông Tát Thoát có cảm giác không phải một Ma võ sĩ xông lên mà là một đám Chiến Sĩ đội cảm tử Chân Sách hoàng triều mặc trọng giáp.