Sất Trá Phong Vân
Chương 978 : Hai con đường
Ngày đăng: 23:09 20/04/20
Càn Kính vốn định hoàn trả lại chuyện âm hiểm mà Pháp Lạp Khắc đã làm lúc còn ở tái ngoại cho hắn. Nhưng không nghĩ tới vị hoàng tử này hết sức cẩn thận. Trong không gian gần như bị bịt kín hắn vẫn an bài người không chỉ ẩn nấp ở một chỗ để theo dõi canh phòng. Vì mình sốt ruột chạy nhanh lên đỉnh núi, thời điểm phát hiện ra tên dũng sĩ Man tộc kia động thủ giết chết, đã chậm một chút.
Pháp Lạp Khắc đang không ngừng di chuyển trong núi, thân thể cường tráng của hắn chợt dừng lại. Hắn chậm rãi tháo chiếc áo choàng màu trắng vốn đang khoác trên người xuống, tiếp nhận thiên lý kính từ một thuộc hạ đứng bên cạnh. Hắn kéo dài thiên lý kính ra một chút, quan sát về phía pháo hoa vừa bay lên:
- A? Đó không phải là tiểu tử Càn Kình ta đã từng gặp ở tái ngoại sao? Tốt, tốt, tốt! Thật sự quá tốt!
- Hoàng tử điện hạ...
- Không có gì. Càn Kình tới thật đúng lúc!
Pháp Lạp Khắc cầm thiên lý kính trong tay, ánh mắt nhìn về phía xa, nơi Càn Kình đang ngửa đầu nhìn lại. Tầm mắt hai bên gặp nhau:
- Lúc trước khi bản hoàng tử rời khỏi tái ngoại, tiến vào trong biển cát cổ hoang tìm kiếm vị trí của ngọn núi tuyết kỳ quái này, bản hoàng tử đã từng nghe nói rất nhiều chuyện về hắn. Toàn bộ hoàng triều Chân Sách đều tuyên truyền về những chuyện của hắn.
- Ta cũng đã từng nghe nói qua, lúc trước khi hắn ở tái ngoại đã rất cường đại. Nhưng lại đi tới trước cửa Càn gia dương oai...
Một dũng sĩ huyết mạch Bỉ Mông, trợn mắt nhìn về phía dưới chân núi nhưng căn bản không nhìn thấy được Càn Kình:
- Hoàng tử điện hạ ngài phải cẩn thận.
- Nữu Tư Tháp, ngươi muốn bản hoàng tử cẩn thận sao? Cẩn thận cái gì?
Trong nụ cười của Pháp Lạp Khắc tràn ngập sự tự tin. Trong lời nói cũng lộ ra một khí thế cao cao tại thượng:
- Hắn chỉ có chút thực lực như vậy, bản hoàng tử ở tái ngoại đã từng thấy qua. Ngay cả thực lực Đấu Hồn cũng không đạt được. Mấy lời kia chẳng qua chỉ do hoàng triều Chân Sách tuyên truyền phóng đại lên mà thôi. So với bản hoàng tử, hắn đã tính là gì? Lần này vừa đúng lúc bắt sống hắn, để hắn rèn trang bị cho bản hoàng tử, điều chế thuốc của bản hoàng tử. Bản hoàng tử nghe nói về phương diện này hắn vẫn có chút bản lãnh.
Tay phải Pháp Lạp Khắc giơ ngón trỏ và ngón giữa lên, giọng điệu đầy tự tin nói:
- Con đường thứ nhất: Quy thuận ta, làm nô bộc cho ta! Như vậy, ngươi có thể tiếp tục sống, hít thở không khí tươi mắt, ngủ cùng nữ nhân xinh đẹp.
- Đề nghị hay.
Càn Kình nhún vai:
- Chỉ có điều, ngươi nghĩ mình cường đại hơn Càn Chiến Huyền sao?
Sắc mặt Pháp Lạp Khắc đột nhiên trầm xuống. Gương mặt mấy tên dũng sĩ Man tộc sau lưng đều hắn cũng dài ra. Tất cả mọi người không phải là kẻ ngu ngốc. Câu hỏi ngược lại như vậy rõ rang đầy vẻ giễu cợt.
- Ta chỉ biết ngươi sẽ trả lời ta như vậy.
Sắc mặt Pháp Lạp Khắc trầm xuống một lát, sau đó mới dần dần khôi phục, lại lộ ra một nụ cười tự tin:
- Rất nhiều người, đều như vậy. Thời điểm chưa thật sự đối mặt với cái chết, luôn cho rằng phán đoán của mình là chính xác. Ta là một người rất đại lượng. Ngươi có thể thay đổi quyết định bất cứ lúc nào. Chỉ có điều phải nhanh một chút. Bởi vì...
Trong mắt Pháp Lạp Khắc đột nhiên bắn ra hai luồng ánh sáng giống như điện quang. Trong nháy mắt này, sát khí cũng giống như núi lửa phun trào, trực tiếp tập trung ở trên người Đoạn Phong Bất Nhị bộ dáng có phần trẻ con:
- Bằng hữu của ngươi sẽ... bởi vì sự do dự kéo dài thời gian của ngươi mà bị thương thậm chí còn mất đi tính mạng!
Trong chớp mắt khi lời này của dứt, phía sau lưng Nữu Tư Tháp chọt có một Đấu Hồn cự thú Bỉ Mông vọt lên. Giờ phút này, chiến thân huyết mạch của hắn cũng ầm ầm khởi động, trong nháy đã cao hơn ba thước.