Sau Khi Mang Thai Con Của Kim Chủ, Cầu Xin Chia Tay

Chương 19 : Kế hoạch truy thê (4)

Ngày đăng: 13:52 30/04/20


Ba mươi Tết, hai anh em Lâm gia quyết định vừa xem TV vừa làm sủi cảo.



Đương nhiên Chử Tiểu Du cũng biết làm sủi cảo nhưng làm ra chất lượng cũng chỉ như hàng mua ở siêu thị, đảm bảo khi nấu lên không bị nhão. Biết vậy Lâm Cận Ngôn liền giao cho cậu một trọng trách “cao cả”: Trông nom Lâm Tiếu, bỗng dưng cậu trở thành giáo viên mầm non.



Chử Tiểu Du rất buồn bực, cảm thấy Lâm Cận ngôn quá xem thường cậu. Nhưng nhìn Lâm Tiếu cười thật thoải mái, nó lớn lên chưa bao giờ hào hứng chuẩn bị đón Tết như năm nay, nhất là được cùng anh trai xinh đẹp đón Tết thì không còn gì bằng.



Lâm Tiếu sung sướng đến muốn bay lên trời, đầu nhỏ cọ cọ vào người Chử Tiểu Du, hỏi cậu bao chuyện trên trời dưới đất.



Chử Tiểu Du vốn thành thật, Lâm Tiếu hỏi gì cậu đều mồm năm miệng mười mà trả lời. Được một lúc Lâm Tiếu không nhịn được nghịch ngợm quanh Chử Tiểu Du, hai cái đầu không cẩn thận mà va vào nhau, mếu máo khóc lóc, nhìn qua thật hài hòa.



Lâm Cận Ngôn và Lâm Cận Chí nhìn nhau cười.



Bận rộn đến tận 9 giờ, người một nhà cùng ăn mâm cơm tất niên xem TV, Lâm Cận Chí nói chuyện tạo đề tài vô cùng sôi nổi làm bầu không khí náo nhiệt hẳn lên, còn làm Lâm Tiếu cười đến sảng khoái.



Chử Tiểu Du cúi mặt nhìn sủi cảo trong bát, ánh mắt vụng trộm mang theo ngưỡng mộ nhìn ba người nhà họ Lâm.



Cảm giác có một gia đình thật sự, nhất định sẽ rất hạnh phúc?



Thế nhưng chỉ có ba người, không có họ hàng hay bạn bè tới chúc Tết.



Ăn xong bữa cơm, Chử Tiểu Du tự giác đứng lên đi rửa bát, Lâm Cận Ngôn liếc cậu một cái đứng lên: “Chú rửa cùng cháu.”



Mấy ngày gần đây bụng Chử Tiểu đã nhìn rõ rồi, lúc mới ăn xong trông không khác gì quả dưa hấu, đi đứng cũng không tiện, Lâm Cận Ngôn rất lo cho cậu.



Hai người cùng rửa bát.



Chử Tiểu Du nhìn trộm Lâm Cận Ngôn, không nhịn được tò mò nói: “Phải rồi, sao không thấy mẹ Lâm Tiếu gọi điện về?”



Lâm Cận Ngôn dừng một chút: “Là người mang thai hộ.”



“Hả?” Chử Tiểu Du kinh ngạc, suýt nữa nói cả tiếng phổ thông(*): “Sao lại như vậy?”


Lâm Cận Ngôn gõ cửa không được, dứt khoát đi tìm chìa khóa phòng.



Trong phòng kéo kín rèm, không bật đèn, Chử Tiểu Du ngồi trên giường đưa lưng về phía cửa, bóng dáng mơ hồ thấy rõ hai tay cậu đang ôm bụng.



Lâm Cận Ngôn trong lòng đau xót, ngồi lên mép giường: “Tiểu Du, Lâm Tiếu không phải bị dọa sợ mà là nó sợ va phải cháu.”



Chử Tiểu Du không nghĩ muốn ra khỏi cửa lần nào nữa, cậu ngẩng đầu, nặn ra một nụ cười: “Đi bộ mệt quá. Chú Lâm, cháu không cần đi nữa có được không?”



Lâm Cận Ngôn trong lòng lại càng đau.



Cắn răng một lúc lâu, Lâm Cận Ngôn không cho phép, lắc đầu: “Chử Tiểu Du, cháu phải đối mặt, còn phải đến bệnh viên kiểm tra định kỳ… Thai nhi năm tháng tuổi phải làm kiểm tra sàng lọc để xem thai nhi có bị hội chứng Down.”



Chử Tiểu Du ngạc nhiên: “Kiểm tra cái gì?”



Lâm Cận Ngôn nói: “Chính là kiểm tra xem thai nhi có chỉ số thông minh thấp hay không, có bị dị tật hay không…”



Hai chữ dị tật như một đòn hung hăng đánh mạnh vào lòng hai người, Chử Tiểu Du lòng đau như thắt, Lâm Cận Ngôn cũng không thoải mái, coi như kết quả kiểm tra không tốt, đứa bé này vẫn phải sinh ra.



Chử Tiểu Du đột nhiên lên tiếng: “Có thể không đi bệnh viện không?”



Lâm Cận Ngôn nhíu mày nhìn bụng cậu, lúc phát hiện ra Chử Tiểu Du mang thai, y đã biết con đường này rất gian khổ, nhưng bọn họ nhất định phải vượt qua. Lâm Cận Ngôn hy vọng qua lần này Chử Tiểu Du sẽ bắt đầu một cuộc sống mới.



Nhưng y không thể ép buộc Chử Tiểu Du.



“Bệnh viện ở đây không lớn, bác sĩ khoa sản là bạn chú, là người đáng tin, cháu yên tâm.” Lâm Cận Ngôn nhẹ nhàng an ủi người đang lo lắng phải tới khám thai định kỳ, nói khẽ: “Lần này là xét nghiệm máu, chú đi cùng cháu, nhưng lần sau nhất định phải tự đi.”



Chử Tiểu Du xoa bụng, gật đầu lia lịa.



Một tuần sau, Lâm Cận Ngôn mới cho rút máu cậu đi làm xét nghiệm. Bởi vì bệnh viện không lớn nên phải đưa đến bệnh viện trong thành phố, Lâm Cận Ngôn nói một tuần nữa mới nhận được kết quả.



Kết quả không tốt cho lắm, vì Chử Tiểu Du không bổ sung đầy đủ dinh dưỡng nên nguy cơ thai nhi bị khuyết tật khá cao.