Say Mộng Giang Sơn
Chương 10242 : Mắt nhìn hắn xây cao lầu (2)
Ngày đăng: 21:04 18/04/20
Lý Long Cơ mỉm cười nói:
- Đích thật là trùng hợp, đây là có duyên phận lớn đó…Thất tỉ, bọn ta vừa nãy đã chọn nơi này làm nơi xây phủ. Chính là chỗ kia, hay là thất tỉ chọn mảnh đất bên cạnh bọn ta để xây phủ đi, hai nhà chúng ta làm hàng xóm láng giềng, sau này tiện bề lui tới.
Lý Long Cơ nhìn bộ dạng vờ vịt của Lý Khỏa Nhi, trong lòng cực kỳ căm ghét. Y nói lời này cũng là theo lý mà thôi! Quan hệ với Lý Khỏa Nhi, tình nghĩa” Ta và tỉ một nhà” ư, năm anh em nhà họ Lý một nhà với Lý Khỏa Nhi gì cơ chứ? Nữ nhi đã gả đi thì cũng như nước tạt ra ngoài. Lý Long Cơ ngụ ý, là Lý Khỏa Nhi đã không còn là nữ nhi nhà bọn họ nữa rồi. Nhưng mà Lý Long Cơ nói lời khách khí này, trên mặt không một chút sai sót. Hơn nữa, y còn: “Thịnh mời kết giao” vợ chồng Võ Sùng Huấn, Lý Khỏa Nhi cùng bọn họ làm hàng xóm, điều này khẳng định: “Mảnh đất này bọn ta đã chọn rồi!”
Lý Khỏa Nhi là một người phụ nữ nhạy bén xảo quyệt, nàng mặc dù không có trí tuệ gì nhiều, một chút khôn vặt thì vẫn có, về tài năng tranh cãi thì không có ai bằng. Hàm ý của Lý Long Cơ nàng đã hiểu được rồi, trong lòng cười nhạt nhẽo, lại làm ra bộ dạng kinh ngạc nói:
- Tam lang cũng chọn phường Long Khánh rồi à? Vậy thì tốt quá, chúng ta đích thực là có thể làm hàng xóm rồi!
Lý Khỏa Nhi cười hì hì nắm cánh tay của Võ Sùng Huấn, nũng nịu nói:
- Lang quân à, thật là trùng hợp, chàng ưng ý nơi này, tam lang bọn họ cũng đã chọn nơi này, hay là chúng ta nhường chỗ đó cho bọn họ đi. Chúng ta đến bên kia, kề bên phủ của bọn họ được không nào?
- Không được!
Võ Sùng Huấn rống to một tiếng, y không phải là phúc đến thì lòng sáng ra, bỗng nhiên hiểu rõ ý đồ của Lý Khỏa Nhi, mà là Lý Khỏa Nhi thân mật đặt tay lên tay của y, ngón tay dài nhọn đã ở trong áo y rồi, nếu mà y có nửa lời không đúng, thì sẽ bị nàng ngéo một cái bầm đen, Võ Sùng Huấn dù có ngu cũng phải hiểu được, nên nào dám thể hiện thái độ gì khác.
Lý Khỏa Nhi dậm chân gắt giọng:
- Lang quân, chàng thật hẹp hòi, đều là họ hàng thân thích, làm gì mà nghiêm túc vậy, không khéo người ngoài lại cười chê!
Võ Sùng Huấn nói:
- Đây không phải là ta hẹp hòi, nếu mà tòa nhà thì thôi. Nhưng mà huynh đệ Lý Thành Khí có năm người, cùng một lúc xây dựng một dãy nhà, tòa nhà của chúng ta không biết là phải chen chúc đi đâu?
Lý Long Cơ tuy rằng thông minh, tỉnh táo, nhưng y dù sao vẫn còn trẻ, tính khí vẫn chưa luyện tới lư hỏa thuần thanh, vừa nghe thấy Võ Sùng Huân nói chuyện hoang đường, chịu không được nói:
- Thế này thì vô phương, cứ để cho đại ca ở đó xây phủ, Cao Dương Vương và thất tỉ có thể xây phủ kế phủ đại ca, đệ ư, vừa lúc có thể cùng với Cao Dương Vương thân cận một chút!
Thân phận của bọn họ quá nhạy cảm, Dương Phàm có thể đem Võ Ý Tông đuổi đến luồn lên nhảy xuống, giống như chó nhà có tang, bọn họ lại không thể cùng Võ gia tranh giành một mảnh đất, chỉ bởi vì bọn họ mang họ Lý.
Y trong lòng đầy uất ức cùng đại ca Lý Thành Khí và nhị ca Lý Thành Nghĩa ở phía sau, lặng yên đi thật xa, đột nhiên dừng bước, cao giọng kêu:
- Đại ca, Nhị ca!
Lý Thành Khí sợ tính tính kích động của hai em sẽ xung đột với Võ Sùng Huấn, cho nên nhanh chóng nắm chặt tay của y. Y đang cầm chặt tay của Lão nhị chợt nghe Lý Long Cơ gọi to bèn dừng bước lại, quay đầu:
- Tam lang, chuyện gì vậy?
Lúc này bọn họ đã đi qua tòa nhà đang xây của Dương thị, Lý Long Cơ chỉ vào mảnh đất trống bên cạnh tòa nhà, nói với Lý Thành Khí:
- Đại ca, tòa nhà của chúng ta, chọn chỗ này được không?
Lý Thành nghĩa phẫn nộ quát:
- Lão tam, nói cái gì thế, bị người ta làm cho nhục nhã vẫn chưa đủ sao?
Lý Long Cơ mỉm cười nó:
- Nhị ca, xây nhà chỗ này có gì không tốt chứ?
Y chậm rãi quay đầu trở lại, dừng ở xa xa Tiêu Viên Ngoại Lang đối diện với đang khoa tay múa chân với vợ chồng Võ Sùng Huấn, Lý Khỏa Nhi, nói từng chữ một:
- Đệ muốn thấy nó xây lên, tận mắt thấy nó đổ xuống!
Trường Ninh Hầu bỗng nhiên hướng nhìn y, trên mặt Lý Long Cơ còn mang tính khí trẻ con vững vàng đứng ở nơi ấy, nhuệ khí kinh người, giống như cán kiếm sắc bén rời khỏi vỏ!