Say Mộng Giang Sơn
Chương 10392 : Tự đào mộ chôn mình (2)
Ngày đăng: 21:04 18/04/20
Trương Dịch Chi không nhìn thấu được ý nghĩa đằng sau hành động này của Uyển Nhi. Tuy Võ Tắc Thiên rất trọng dụng nàng, gia tộc Thượng Quan cũng lấy danh nghĩa Trịnh thị phu nhân mẫu thân của Thượng Quan Uyển Nhi một lần nữa quật khởi, nhưng Võ Tắc Thiên từ trước tới nay không vì Thượng Quan thị mà công khai xét lại vụ án cho gia tộc Thượng Quan, tội của gia tộc họ vẫn còn.
Cha con Thượng Quan Nghi là do Võ Tắc Thiên giết, bà ta không thể dễ dàng phủ định quyết định của mình.
- Đứa nha đầu này rất biết lợi dụng cơ hội, nó muốn lợi dụng cơ hội này rồi quay lại lấy lại sự công bằng, rửa tội cho gia tộc. Chỉ cần trẫm đồng ý cho phép Trịnh thị phu nhân nhận đứa bé làm con nuôi, gánh vác môn hộ Thượng Quan thị, như vậy chẳng phải đồng nghĩa chứng minh cha con Thượng Quan Nghi vô tội sao? Ha ha.. đứa nha đầu này cho rằng trẫm già rồi nên hồ đồ đến nỗi không phát hiện ra ám độ Trần Thương này hay sao?
Võ Tắc Thiên vừa mỉm cười vừa nghĩ, bà ta tuy trọng dụng và cũng tin tưởng Uyển Nhi, nhưng bà ta không bao giờ xóa bỏ tội danh của gia tộc Thượng Quan, tội danh này vẫn còn thì giống như là một lưỡi dao sắc treo trên đầu gia tộc Thượng Quan. Chỉ cần bà ta muốn thì lưỡi dao này lập tức rơi xuống, tất cả những thứ mà gia tộc Thượng Quan đã lấy lại được đều bị mất hết.
Thực ra Võ Tắc Thiên luôn tin tưởng không nghi ngờ gì Thượng Quan Uyển Nhi, bà ta làm thế cũng không phải để khống chế nàng, đó chỉ là một thủ đoạn của một vị hoàng đế có mưu lược thâm sâu hay áp dụng. Tuy nhiên bây giờ xảy ra việc Uyển Nhi bất ngờ mang thai, Võ Tắc Thiên vẫn trọng dụng nàng nhưng không tin tưởng như trước nữa, nên bà ta tất yếu phải giữ lại thủ đoạn này
Võ Tắc Thiên không nói những lời này cho Trương Dịch Chi, bà ta đã gợi ý qua rồi, nếu y không nghĩ ra thì cho dù bà ta nói rõ ràng ra thì cũng không thể giúp y nâng cao tư duy của bản thân.
Võ Tắc Thiên cười nhạt một tiếng, nói:
- Không có gì, trẫm chỉ tò mò thôi, Uyển Nhi luôn luôn suy nghĩ rất chu đáo, tạo sao lại có sơ suất không nghĩ đến việc sinh con gái thì phải làm như thế nào?
Thực ra trong lòng Võ Tắc Thiên biết rất rõ, sinh con gái không liên quan đến vấn đề gánh vác môn hộ thì mọi việc càng dễ giải quyết, nếu Thượng Quan Uyển Nhi muốn nhận một đứa con trai bà ta cũng đồng ý, nay muốn nhận nuôi một đứa con gái đương nhiên càng không cần phải nói nữa, Uyển Nhi đương nhiên không cần phải đưa ra sinh con trai thì sẽ như thế nào, sinh con gái thì ra sao trong mật tấu.
Trương Dịch Chi cười rộ lên, nói:
Võ Tắc Thiên không tiếp tục hỏi, mím môi lại rất dịu dàng. Bà ta hi vọng hai gia tộc Võ Lý có thể biến thù thành bạn, đồng tâm hiệp lực giúp giang sơn Đại Chu kéo dài mãi, vợ chồng Võ Sùng Huấn và Tương Vương ngũ tử làm hàng xóm là sự mởi đầu rất tốt, bà ta vui khi thấy vậy.
Võ Tắc Thiên nghĩ một lúc rồi nói:
- Ngũ Lang, ngươi quay về soạn một danh sách trình lên, cho phép một bộ phận vương công đại thần, hoàng thân quốc thích có thể quay về Trường An. À, mẹ của Uyển Nhi không nằm trong suy xét lần này.
- Vâng!
Từ khi Đỗ Văn Thiên trêu ghẹo Thụ Tiểu Miêu bị đánh một trận đến bây giờ rất đen đủi, những ngày này y luôn bị đánh. Bị đám người Lan Ích Thanh, Thụ Tiểu Miêu đánh ở Hồ tâm đảo còn chưa hết sưng, nay lại bị cha y gọi về đánh cho một trận nữa.
Đỗ Văn Thiên căm phẫn cực độ, y cảm thấy trời cao đối đãi bất công, y có lòng tốt mời An Nhạc công chúa về phủ đệ sống, tiêu cả tăm vạn bạc để nịnh bợ, vì An Nhạc mà bị người ta luân phiên đánh đập nên trở thành câu chuyện cười của Trường An, bây giờ trách nhiệm chưa rõ ràng việc Bích Du Cung bị hỏa hoạn, Đỗ gia lại sắp mất một đống tiền, chịu trách nhiệm bồi thường một nửa.
Việc này cũng không có gì cả, nếu An Nhạc công chúa vì thế mà đối tốt với y, những nỗi nhục của y coi như cũng được đền đáp. Nhưng mà khi y mất đi giá trị lợi dụng thì ngay cả An Nhạc công chúa cũng không để ý y. Y không can tâm, y không chịu từ bỏ nữ thần trong tim mình.
Dương Phàm bởi vì ái nữ vừa chào đời, trong lòng có chút từ bi tha y một lần, nhưng trên thế gian nay có những người không phải vì bạn độ lượng mà có thể thay đổi được họ, Đỗ Văn Thiên thuộc loại: Chưa thấy quan tài chưa rơi lệ.
Dương Phàm muốn dàn xếp ổn thỏa nhưng y lại không muốn.