Say Mộng Giang Sơn
Chương 116 : Thái Bình công chúc lại lôi kéo người
Ngày đăng: 20:47 18/04/20
- Hoằng Thập Thất?
Thái Bình công chúa nhìn Dương Phàm chằm chằm một lúc sau chậm rãi nói:
- Bản cung đã từng gặp qua ngươi chưa?
Dương Phàm thản nhiên cười nói:
- Vâng! ở bên sông Lạc Thủy, tiểu tăng từng có may mắn được gặp Công chúa điện hạ.
Thái Bình công chúa con ngươi lóe lên nói:
- Khi đó, dường như ngươi không phải là hòa thượng.
Dương Phàm sờ sờ cái đầu trọc của mình cười khổ nói:
- Công chúa vẫn là công chúa, phường đinh đã thành hòa thượng. Thế sự thật khó lường, tiểu tăng ngày đó cũng chưa từng nghĩ có ngày hôm nay.
Thái Bình công chúa nhìn trang phục của hắn lại hỏi:
- Ngươi có chức vị gì ở chùa Bạch Mã?
Dương Phàm chắp tay nghiêm nghị nói:
- Tiểu tăng làm thủ tọa ở chùa Bạch Mã!
Thái Bình công chúa hơi nhướn lông này nói:
- Công chúa vừa nói sai rồi, ta không chỉ tranh đua ngôi vị quán quân ở đá cầu và đánh cầu mà còn tranh giành cả ngôi vị đứng đầu của môn đô vật mà trước nay luôn do phủ Thái Bình công chúa độc chiếm. Vị trí thứ nhất này chính là đơn đả độc đấu, ta trông cậy vào chính là đệ tử Hoằng Thập thất!
Thái Bình công chúa dừng bước chậm rãi xoay người lại thoáng có chút tức giận nhưng ngay lập tức tan biến, thay đổi thái độ nhẹ nhàng nói:
- Nhìn không ra vị đệ tử dưới trướng Tiết sư cũng là một người toàn tài đấy! Tốt! Thật tốt, đến tết Nguyên Tiêu Bản cung muốn mở rộng tầm mắt xem bản lĩnh của Tiết sư!
Thái Bình công chúa đôi lông mày liễu giãn ra, giơ tay gác lên cánh tay Thượng Quan Uyển Nhi trầm giọng nói:
- Đến lúc đó, Bản cung và Uyển Nhi cũng sẽ tham gia thi đấu, lãnh giáo một chút công phu đá cầu của giáo lệnh!
Tiết Hoài Nghĩa cười to nói:
- Hay lắm, ta đang muốn các người dự thi, nếu không làm sao biết uy phong của chùa Bạch Mã ta!
Thái Bình công chúa nghe thấy Tiết Hoài Nghĩa lời nói láo xược trong lòng đã vô cùng tức giận nhưng nàng không dám xung đột với Tiết Hoài Nghĩa. Đối với Tiết Hoài Nghĩa vị công chúa được xủng ái nhất này trong lòng cũng có chút kiêng dè.
Hoàng thất không có tình thân, không phải chỉ vì hoàng gia tranh quyền đoạt lợi, ngươi lừa ta gạt. Mặc dù thời đại thái bình, Thái tử theo tứ tự từ lớn đến nhỏ vừa ra đời đã được xác định, quan hệ giữa các hoàng tử, công chúa vô cùng nhạt nhẽo, kể cả mối quan hệ với cha mẹ cũng vậy. Vì sao? Vì bọn họ lớn lên trong môi trường khác nhau.
Dù chung một dòng máu nhưng thân hay không thân đều giống nhau ở chỗ ấy. Ở Hoàng gia, dù là huynh đệ hay tỉ muội cũng được, thậm chí là cha con, mẹ con, giữa bọn họ rất ít khi gặp nhau. Hoàng tử, công chúa đều ở cung điện và có nhũ mẫu chăm sóc hầu hạ riêng.
Huynh đệ tỷ muội chẳng những từ nhỏ không có nhiều dịp chung sống với nhau. Ngay cả thăm hỏi phụ hoàng hay mẫu hậu cũng phải theo lễ tiết, cho nên tình thân tự nhiên nhạt nhẽo vô cùng. Thái Bình công chúa cũng không dám đảm bảo trong lòng mẫu hậu con gái ruột là nàng so với tên trai lơ được sủng ái là Phùng Tiểu Bảo có hơn phần nào.
- Cái tên tiểu tử thối không biết điều, hại bản cung chịu nhục trước mặt mọi người!
Trong nhất thời, Thái Bình công chúa liền giận cả Dương Phàm.