Say Mộng Giang Sơn

Chương 1085 : Lấy cổ làm gương

Ngày đăng: 21:05 18/04/20


Dương Phàm mỉm cười nói:



- Vậy thì, chúng ta chỉ cần chăm chú suy nghĩ xem làm tốt việc này thế nào là được, hà tất phải để ý tới kết quả cuối cùng chứ? Trên đời này không có việc gì là không có sai sót, nhầm lẫn.



Nụ cười của hắn tuy khoan thai, nhưng nếp nhăn trên khóe mắt lại có chút phát cương, hậu quả của binh gián hắn rất rõ, hắn hiểu một khi thất bại sẽ nếm mùi vị gì, tuy hắn cũng biết cho đến nay chỉ có thể nói tới vũ lực, hơn nữa từ rất lâu trước đây khi hắn nắm giữ Thiên kỵ, hắn chuẩn bị sẽ có một ngày như vậy, nhưng nước tới chân mới nhảy vẫn không tránh khỏi lo lắng.



Hai tròng mắt trong suốt của Thái Bình công chúa giống như vũng nước suối, sâu sắc dừng ở hắn, thấp giọng nói:



- Chàng sẽ giúp ta sao?



Dương Phàm nói:



- Từ khi bắt đầu, ta và nàng không phải đứng cùng nhau sao? Chưa từng là đối thủ?



Khóe môi của Thái Bình công chúa từ từ gợi lên chút dịu dàng xinh đẹp, trong mắt ánh lên ý cười ngọt ngào. Nhưng nàng chỉ là con ngươi chợt lóe, như thể nghĩ tới điều gì, không kìm nổi liếc nhìn Dương Phàm một cái, sâu kín nói:



- Thật từ khi bắt đầu, chàng và người ta đã đứng cùng nhau sao?



Dương Phàm nói:



- Đương nhiên rồi.



Giọng điệu của Dương Phàm ngừng lại, chợt hiểu ra, không khỏi buồn cười, nói:



- Công tư phải phân minh nha Lệnh Nguyệt cô nương, nhớ ngày đó ở bên sông Lạc Thủy, ta không bắt được “tú cầu” của nàng ném tới, nhưng không có nghĩa ta chịu đứng một bên với Lý Đường.
Chỉ có Võ gia đồng ý, chúng ta mới có thể động tay chân trong quân đội, đồng minh này nhất định phải lôi kéo, để đạt được mục đích, đồng ý một số lợi ích cho bọn họ cũng không tiếc.



Thái Bình đồng tình gật đâu nói:



- Chỗ Nhị Trương, chúng ta có cần lôi kéo một số người không?



Dương Phàm ngẫm nghĩ rồi lắc đầu:



- Không ổn. Nhị Trương căn cơ còn thấp, bên cạnh bọn họ chỉ có hai loại người, một loại là quyền cao chức trọng, những người này dựa vào Nhị Trương cũng là lưỡng lự. Một loại khác là Nhị Trương cât nhắc, thời gian những người này phát triển còn ngắn, có một số chưa nắm giữ quyền lực quan trọng, có một số bị Nhị Trương sắp xếp vào vị trí quan trọng, vừa mới nhậm chức cũng chỉ một hai tháng, còn không thể điều khiển những bộ phận yếu hại kia, dưới sự uy hiếp của chúng ta, cũng không có giúp đỡ.



Thái Bình công chúa suy nghĩ, không khỏi không thừa nhận Dương Phàm nói phần lớn có lý. Hiện nay muốn thực hiện binh gián, nàng sẽ không tự giác nghĩ tới binh biến của tổ phụ năm đó phát động ở Huyền Vũ môn, cũng kiểm điểm được mất từ trong lần binh biến thành công đó.



Lúc trước Lý Thế Dân mơ ước ngôi vị hoàng đế, Thái tử Lý Kiến Thành tuy không muốn áp dụng thủ đoạn cực đoan đối phó với ông, nhưng cũng không phải không áp dụng biện pháp phòng bị, ông ta một mặt áp chế sự phát triển của Tần Vương phủ, làm suy yếu thế lực của Lý Thế Dân, đồng thời còn giống với Lý Thế Dân, áp dụng các thủ đoạn thẩm thấu và lôi kéo đối với đối phương.



Chẳng qua, Lý Kiến Thành lôi kéo là đại tướng tâm phúc của Lý Thế Dân, còn Lý Thế Dân lôi kéo lại là những thuộc hạ có chức quan khá thấp của Lý Kiến Thành lại nắm chắc quyền lực có tính then chốt, ví dụ như tướng phòng giữ trông coi Huyền Vũ môn Thường Hà, cho nên Lý Kiến Thành không thu hoạch được gì, còn Lý Thế Dân lại thành công lần nữa.



Hai người vì sao có sự khác biệt lớn như vậy? Không phải Lý Kiến Thành nói như rồng leo, làm như mèo mửa, năng lực quá kém, mà là vì mục đích của bọn họ không giống nhau. Lý Kiến Thành đã là Thái tử, đại nghĩa còn đấy, nếu ông ta có thể thành công lôi kéo đại tướng cầm binh bên cạnh Lý Thế Dân, thì có thể đạt được mục đích không đánh mà thắng.



Nhưng Lý Thế Dân không phải Thái tử, Lý Uyên cũng căn bản không có suy nghĩ đổi Thái tử, ông ta căn bản không có cơ hội dùng thủ đoạn đàng hoàng để lên ngôi, trừ phi thực hiện binh biến, điều cần thiết nhất của binh biến là thủ vệ tướng phòng giữ mấu chốt của Hoàng cung. Địa vị của hai người và mục đích lôi kéo không giống nhau, đương nhiên áp dụng thủ đoạn cũng khác nhau.



Hiện tại thế lực của Nhị Trương chủ yếu là ở trong cung, nếu Thái tử, Tương vương, Công chúa và lương Vương liên thủ lại với nhau, thì có thể nắm giữ đại bộ phận lực lượng hai giới quân chính, tiến vào phát động binh biến, quả thật không cần mạo hiểm lôi kéo người bên cạnh Nhị Trương, một khi tiết lộ tin tức, hậu quả khó lường.



Mấu chốt này một khi nghĩ thông suốt, sẽ là mấu chốt liên kết giữa hai nhà Lý Võ, suy nghĩ của Thái bình công chúa liền nhanh chóng rõ ràng….