Say Mộng Giang Sơn

Chương 1086 : Thỏ khôn có ba hang

Ngày đăng: 21:05 18/04/20


Võ Tam Tư tiễn Thái Bình công chúa, đứng ở trước cổng phủ suy nghĩ một lát, gọi một gia nhân tới, dặn:



- Ngươi mau đi tới Kim Ngô Vệ, mời Hà Nội Vương tới phủ gặp ta, có chuyện quan trọng cần bàn bạc!



Người đó vội vàng đi. Võ Tam Tư đang định xoay người vào trong phủ thì thấy An Nhạc công chúa trang điểm rất xinh đẹp đi ra, mà đứa con trai không ra gì của mình cũng đi theo phía sau vợ. Võ Tam Tư liền nhíu mày, không vui hỏi:



- Các con đang đi đâu vậy?



An Nhạc công chúa tuy rằng ngang ngược nhưng ở trước mặt bố chồng cũng không dám làm càn. Vừa thấy Võ Tam Tư đứng ở cửa, An Nhạc công chúa lập tức đứng lại, nhẹ nhàng thi lễ, rồi nói:



- Cha, Hoàn Quốc Công mở yến tiệc ở Khúc Trì, có mời Sùng Huấn tham gia, con phải cùng với tướng quân tới tham dự.



Hôm qua là đại thọ của phu nhân Lương Vương Võ Tam Tư, cho nên vợ chồng Sùng Huấn cũng gấp rút trở về, đã ở lại phủ Lương Vương một đêm. Võ Tam Tư tuy rằng bất mãn vì người con dâu suốt ngày thích giao thiệp này nhưng thứ nhất có điểm khác là mắt không thấy thì tâm không phiền, thứ hai, Võ Tam Tư cũng biết đứa con này của mình nghe lời vợ thế nào, liền không kiên nhẫn khoát tay.



Võ Tam Tư vốn còn muốn gọi đứa con cả tới thư phòng để bàn bạc một chút chuyện đại sự này nhưng nhìn thấy con trai đang vui vẻ đi với vợ cũng không muốn gọi nữa. Đứa con này còn tưởng là nó có chí đấu tranh, nhưng cẩn thận mà ngẫm lại thì mấy người con này của Võ Tam Tư có người nào là có tài?



Lúc này, Võ Tam Tư bỗng nản chí:



- Thôi! Ta đã mất tư cách để tranh đoạt giang sơn này thì mấy đứa trẻ này có ai có đủ bản lĩnh để tranh giành được? Lão phu đã gần 70 rồi, cũng không thể giúp được chúng được mấy năm nữa, chỉ có thể giữ được một phần vinh hoa phú quý của chúng mà thôi.



Vừa nghĩ tới đây, trong đầu Võ Tam Tư càng kiên định hợp tác với Thái Bình công chúa hơn.



Hôm nay đột nhiên Thái Bình công chúa đến nhà, Võ Tam Tư thật không ngờ tới. Bình thường mà nói, trừ phi khi trong nhà mở tiệc, hơn nữa, có Võ Du Kỵ cùng đi, nếu không hai người này vốn không ra ngoài, hôm nay Thái Bình công chúa không những tới đây lại còn có Võ Du Kỵ đi cùng, Võ Tam Tư liền có chút bất ngờ.


- Nàng đừng lo lắng, không có chuyện gì. Nếu không ta còn thong thả đưa các nàng tới đây để nói những chuyện này sao? Sớm đã đưa các nàng bỏ trốn mất dạng rồi. Hôm nay giải thích với các nàng chỉ là để đề phòng bất trắc mà thôi.



Tiểu Man vẫn nghi ngờ, cố chấp hỏi:



- Phu quân, thiếp và chàng là vợ chồng đã lâu, thiếp còn không biết tính chàng sao? Đừng giấu thiếp, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, chàng muốn đề phòng chuyện gì?



A Nô không nói gì, chỉ nhẹ nhàng cầm tay Dương Phàm, bàn tay nhỏ bé của nàng lạnh ngắt.



Dương Phàm thầm thở dài. Hắn cũng biết hai người vợ của mình thông minh, không thể dễ dàng mà nói dối được. Lúc này nếu giải thích tình hình với các nàng, nói ra tình hình thực tế thì sợ là các nàng không chịu để yên. Nhưng nói tất cả rồi, các nàng sẽ không lo lắng sao?



Dương Phàm vẫn chưa thua, cố tình nói bằng giọng rất thoải mái:



- Ta bây giờ thật sự có chuyện lớn phải làm, nhưng… sẽ không quá nguy hiểm đâu. Đạo lý “Thiên kim chi tử, tọa bất thùy đường" (thân thể đáng giá ngàn vàng, không thể tùy tiện làm tổn hại) ta còn không hiểu hay sao? Ha ha, nói đến nguy hiểm thì chuyện gì cũng đều nguy hiểm. Đi trên đường sẽ gặp phải kinh mã, ngồi ở nhà thì nhà sụp đổ dầm, ta chỉ là luôn không nghĩ tới chuyện thắng bại, bây giờ mới…



- Phu quân!



Tiểu Man không khách khí ngắt lời hắn, lông mày dựng lên, dần lộ ra vẻ khí khái:



- Công chúa của Lý Đường, vương hầu Võ Chu, phu quân chưa hề để ý? Trong vương thành Thổ Phiên, phu quân đã từng đùa giỡn Tán Phổ và Đại Tương, thành Tiết Diên Đà của Đột Quyết, phu quân cũng có thể chu toàn cho hàng mười vạn quân. Lúc này, rốt cuộc là ai có thể khiến cho chàng thận trọng như thế?



Dương Phàm im lặng một lúc lâu sau, nhẹ nhàng đáp:



- Nữ hoàng đế!