Say Mộng Giang Sơn
Chương 26 : Chí khí nam nhi
Ngày đăng: 20:45 18/04/20
Giang Húc Ninh chỉ có mười sáu, mười bảy tuổi, họ Liễu này đã hai mươi
sáu, hai bảy tuổi hơn nàng mười tuổi, nhưng ở triều Đường chuyện này rất bình thường. Người Đường có tập tục hôn nhân nam nữ đặc biệt chú trọng
nam phải hơn tuổi nữ giới, có câu “Nam lớn mười tuổi đồng trang lứa”
Nam nhân đại trượng phu nhất là người đọc sách thánh hiền đều lập gia
đình tương đối trễ. Cho nên Liễu Quân Phan hơn Húc Giang Ninh mười tuổi
là chuyện bình thường
Thấy tận mắt cảnh đáng xấu hổ như vậy, Mã Kiều vội khuyên nhủ:
- Tiểu Ninh, ngươi đừng có nghĩ nhiều, có khi là tỷ muội trong nhà hắn hay hàng xóm láng giềng …
Dương Phàm lạnh lùng thốt lên:
- Hai người này đều trạc tuổi ba mươi, cùng nhau chọn đồ trong tiệm
trang sức, cử chỉ lại thân mật suồng sã, nếu nói là giữa hai người không có tình ý gì, ngươi tin sao?
Mã Kiều quay qua hắn nháy mắt ra dấu, khuyên giải:
- Nam nhân mà, thỉnh thoảng ra ngoài chơi tí thôi. Cái ngươi nhìn nhìn
thấy chưa chắc là thật? Tiểu Ninh, ngươi còn là một cô nương chưa có
xuất giá làm vợ người ta, có lý gì mà chất vấn người ta... Đi được chưa.
Dương Phàm nói:
- Đã nhìn thấy rồi có thể coi như không thấy, chưa bao giờ xảy ra sao?
Mã Kiều vội kéo hắn qua một bên nhỏ giọng nói:
- Tiểu Phàm hôm nay ngươi sao vậy, như thế không sợ thiên hạ không loạn hay sao? Ngươi nói Tiểu Ninh phải thế nào, đến cãi nhau với hắn sao?
Sắp thành thân rồi, nên nhịn một chút, bỏ qua một lần rồi cũng qua thôi.
Dương Phàm nói:
- Như thế là lừa mình dối người, làm sao mà hạnh phúc?
Mã Kiều nóng nảy nói:
- Tiểu Ninh đã cùng hắn ký hôn thư rồi đấy, dù chưa bái đường nhưng
đương nhiên đã là vợ chồng, ngươi không khuyên giải thì thôi còn làm bọn họ đánh nhau túi bụi mới yên sao?
Dương Phàm mím môi
không nói, chỉ chăm chú nhìn chằm chằm Giang Húc Ninh xem thái độ của
nàng ra sao. Hắn có thể dễ dàng tha thứ người khác lừa gạt, bắt nạt hắn, nhưng không thể bỏ qua chuyện người khác ức hiếp bằng hữu của hắn, dù
sao đây cũng là chuyện của Giang Húc Ninh nên hắn phải xem thái độ của
Giang Húc Ninh thế nào.
Giang Húc Ninh tâm tư rối
loạn, tuy rằng cảnh trước mắt khiến mình oán giận bi thương nhưng chính
mình còn chưa gả cho hắn, chẳng lẽ tiến đến chất vấn như vợ hắn sao?
Giang Húc Ninh khó xử trong lòng, sau một lúc lâu bùi ngùi thở dài nói:
Húc Ninh ôm lấy má ngạc nhiên nói:
-Liễu Quân Phan! Ngươi… ngươi dám đánh ta?
Liễu Quân Phan cười lạnh nói:
- Ta và ngươi tuy rằng chưa bái đường thành thân, cũng đã ký hôn thư.
Luật pháp Đại Đường đã thừa nhận là vợ chồng hợp pháp! Ta hôm nay dạy
bảo một chút, ngươi không hiểu đạo làm vợ như thế nào sao? Ngươi vốn dân thường lại làm nghề thấp kém, đầu đường bày quầy hàng buôn bán mì, phở, gả vào nhà của ta, không phải sẽ làm nhục thanh danh nhà ta sao?
Ta sớm có biết nhưng niệm tình ngươi gia cảnh khốn khổ, lần này đúng là bất đắc dĩ, cho nên không nói đến chuyện môn đăng hộ đối. Ta cùng Diêu
phu nhân… Đều thích thi phú, gặp nhau bàn luận dần là tri kỷ. Bởi vì nhà của ta nghèo khó được Diêu phu nhân thường giúp đỡ, chỉ vậy thôi. Không ngờ ngươi thật xấu xa, chẳng những ngang ngược chỉ trích, làm hỏng
thanh danh của ta lại lăng nhục ân nhân, tri kỷ của ta, ta liệu còn có
thể nhịn ngươi, loại nữ nhân hèn mọn, ngươi cút đi cho ta!
Diêu phu nhân nghe xong chỉ bĩu môi cười lạnh, cũng không nói lại hắn lời nào.
Mã Kiều chen vào nói:
- Cho phép ta được nói, hai vị xin bớt giận…
Liễu Quân Phan trừng mắt nhìn hắn nói:
- Vợ chồng chúng ta nói chuyện, ngươi là người phương nào?
Mã Kiều cười nói:
- Ta và Tiểu Ninh là láng giềng, hôm nay cùng nàng đến chợ Nam mua đồ trang sức…
Liễu Quân Phan cất lên một tiếng cười quái dị, nắm chặt lấy Mã Kiều chỉ vào Giang Húc Ninh nói:
- Phải a! Ta cùng Diêu phu nhân cùng đi chợ Nam, bị ngươi nói cho không chịu được, thế mà ngươi một nữ nhân đợi xuất giá mà không tuân thủ phép tắc, không ngờ cùng nam nhân đi chơi chợ, lại còn bảo hắn chọn trang
sức cho ngươi, vậy các ngươi là quan hệ thế nào? Gian phu dâm phụ!
Giang Húc Ninh mắt đỏ lên, nước mắt chảy ròng ròng nói:
- Ngươi… ngươi sao có thể trơ tráo vậy? Ngươi cũng biết ta mỗi ngày đi
sớm về khuya bán mì kiếm tiền, ngay từ đầu cũng biết nhà ngươi gia cảnh
không tốt, vốn định kiếm nhiều của hồi môn một chút, sau này lo liệu
việc nhà để ngươi an tâm đọc sách, có được công danh, ta thật không ngờ
hôn phu của Giang Húc Ninh ta lại là người như vậy…
Liễu Quân Phan ngang nhiên nổi giận mắng:
- Ta là người thế nào? Ngươi không tuân thủ phép tắc, hôm nay ta phải dạy bảo ngươi một trận mới được!
Nói dứt lới tay trái tóm búi tóc Giang Húc Ninh tay phải định tát nàng.
Dương Phàm không thể nhịn được nữa, cầm vạt áo “phật” một cái dắt ra sau lưng, vội xông tới!