Say Mộng Giang Sơn
Chương 394 : Lôi đình vũ lộ
Ngày đăng: 20:52 18/04/20
Bà ta chậm rãi đứng dậy, nói:
- Như vậy đi! Con cứ tiếp tục làm Thái tử của con. Nhưng phải tránh để lại nhược điểm cho người khác nắm được nói con có lòng bất chính, sau này con cần phải cẩn thận hơn là được.
Lý Đán vẫn quỳ sụp dưới đất, thân hình vẫn không nhúc nhích như một con rùa khắc bằng đá, nhưng hai tay y giấu trong tay áo cũng đang bám chặt xuống đất. Nếu không như vậy, y thật sự khó có thể ức chế sự kích động vui mừng như điên. Cái kiếp nạn này, y đã hữu kinh vô hiểm mà vượt qua rồi!
Võ Tắc Thiên dường như không hề bận tâm, giọng nói vẫn quanh quẩn trong cung điện:
- Trẫm biết, luôn có người muốn nắm lấy nhược điểm của con. Về sau con cứ an tâm ở lại trong Đông cung, thuộc quan Đông cung cũng đuổi đi hết, quy định tiếp kiến công khanh mỗi tuần cũng ngừng.
Lý Đán khẩn trương nói:
- Vâng!
Võ Tắc Thiên nhìn y một cái, lại nói:
- Con là Thái tử, nhưng không kế thừa đại vị, trẫm lại dựng lên Hoàng Thái tôn, còn phong Thân Vương không như các hoàng tôn khác, cũng khó trách con sẽ bị người ta đố kỵ. Như vậy đi, từ hôm nay Hoàng Thái tôn giáng hai tầng, bốn vị Hoàng tôn khác đều giáng một, hạ Hoàng Thái tôn và Thân Vương xuống làm Quận Vương, cũng không đặt vương phủ riêng cho bọn họ, vệ đội và nghi thức thân vương đều rút. Để bọn họ đến Đông cung làm bạn với con, con cũng đỡ phải ở trong Đông cung tịch mịch.
Lý Đán vội vàng nói:
- Đa tạ mẫu thân đại nhân thành toàn!
Võ Tắc Thiên không nói gì thêm. Lý Đán quỳ đó thật lâu sau, vừa lặng lẽ ngẩng đầu lên đã thấy Võ Tắc Thiên đã rời tẩm cung từ khi nào.
Lý Đán vẫn giữ tư thế quỳ lạy như thế, hai tay bám chặt tại chỗ, thật lâu sau, khóe miệng khẽ bật ra một chút ý cười khó hiểu.
Trước kia y làm Hoàng đế, khi làm Hoàng đế, y không phải là một Hoàng đế đủ tư cách; Hiện tại y làm Thái tử, khi làm Thái tử, y cũng không phải một Thái tử đủ tư cách. Nhưng, hẳn là một diễn viên đủ tư cách!
Thượng Quan Uyển Nhi khe khẽ thở dài. Đôi mắt sáng ngời nhẹ lướt qua hai thái giám to béo kia, rồi xoay người bước vào. Nàng đi xuống thềm đá cẩm thạch, nói với Lan Ích Thanh dẫn một đội thị vệ đang đứng chờ ở ngoài:
- Theo ta đi lục soát chỗ ở của Đoàn Nhi!
Thượng Quan Uyển Nhi vừa đi vào rừng, vừa nhìn vào mắt hai gã thái giám to béo. Cả hai dều không hẹn mà cùng gật gật đầu. Bọn họ kéo hình trượng vào ngực, cất tiếng lanh lảnh nói với Vi Đoàn Nhi:
- Đoàn Nhi tỷ tỷ, đắc tội!
Nói xong, cả hai liền ngồi xổm xuống, xoạt một cái xốc váy ả lên.
Vi Đoàn Nhi mặc quần lót bằng sợi tơ mềm mại. Cái quần lót mỏng màu hồng dán sát vào bờ mông căng tròn ả. Do vừa rồi mới giãy dụa mà nó trượt dắt vào khe, để lộ bờ mông cong no đủ không sót một cái gì.
- Không được! Ta không có tội, ta oan uổng! Ta muốn gặp Hoàng thượng, ta muốn gặp Hoàng thượng!
Vi Đoàn Nhi biết bọn họ lập tức sẽ dùng hình. Ả điên cuồng giãy dụa, nhưng hai tay hai chân đã bị hai gã thị vệ kia khống chế, không thể động đậy. Trong cơn tuyệt vọng, hai thái giám to béo dùng sức kéo quần ả xuống. “Xoẹt” Hai tên thị vệ kia không khỏi nuốt một ngụm nước miếng.
Đoàn Nhi đang ra sức vặn vẹo vòng eo cực kỳ nhỏ, cặp mông đầy đặn, cao cao mềm mại, da thịt trơn nhẵn trắng nõn như một quả trứng gà mới bóc. Vì giãy dụa, cặp mông trắng vểnh cong lên như một trái tuyết cầu.
Hai tên thái giám to béo đứng lên, liếc nhau, đều tự lui lại ba bước, đồng thời nâng hình trượng to nặng trong tay lên.
Ý chỉ của Võ Tắc Thiên nhanh chóng được truyền xuống. Sắc lệnh truyền tới phủ đệ của Hoàng thái tôn và chúng thân vương. Tuy tuổi của Hoàng thái tôn và bốn vị hoàng tôn khác không lớn lắm, nhưng sau khi được phong làm Hoàng thái tôn và Thân Vương bọn họ cũng có phủ đệ và vệ đội được sử dụng nghi thức thân vương của mình.
Lúc này, tất cả những thứ đó đều đã bị tước đoạt. Hoàng thái tôn Lý Thành Khí bị giáng làm Thọ Xuân Quận vương, Sở Vương Lý Long Cơ bị giáng làm Lâm Truy Quận vương,…, mấy vị Quận vương theo như yêu cầu của Thánh chỉ đều tự khắc rời khỏi Vương phủ của mình, theo vệ đội cung đình chuẩn bị xa giá chạy tới Đông cung.
Vương phủ của bọn họ đều ở trong kinh thành cho nên ý chỉ của trong cung đồng thời tới một lúc. Cho nên khi bọn họ tiến vào trong cung, tới trước cửa Đông cung cũng gần như là cùng tới một lúc.