Say Mộng Giang Sơn

Chương 587 : Người thay mặt Thế gia

Ngày đăng: 20:55 18/04/20


Đoàn xe thật dài trở về thành rồi tự giải tán về phủ đệ của mình.



Ở bên trong xa giá của Độc Cô thế gia, sau khi lên một chiếc xe Độc Cô Vũ đang cùng Dương Phàm trò chuyện, Ninh Kha cô nương đang chợp mắt. Nàng cuộn mình thân mình, giống một con mèo nhỏ ngoan ngoan, thuyền nương ngồi ở bên giường, yêu quý vén mái tóc đen rơi bên má nàng, tựa như đang chăm sóc con gái nhỏ tuổi của mình.



- Anh hùng có thể tạo thời thế, thời thế cũng có thể tạo anh hùng. Nhiều khi, anh hùng và thời thế là tướng phụ tướng đấy, dựa vào anh hùng không được, dựa vào thời thế cũng không được, anh hùng là thủy, thời thế là hình, thủy và hình hỗ trợ lẫn nhau, mới có thể kích khởi cơn sóng gió động trời, mới có thể rít gào ngàn dặm.



Tựa như lần này, Nhị Lang từ Diêu châu tới Man Châu, từ Man Châu tới Phan châu, đã tạo thành thế cục của Nam Cương như hiện giờ. Trong chuyện này, thổ man Lý Liêu, ác quan Ngự Sử và có cả hành động bất đồng của Nhị Lang ngươi, đã cùng tạo nên một cục diện như hiện nay, đối với khắp nơi mà nói, kết quả cũng không giống nhau, cùng là thời thế này, nhưng đối với Ngự sử đài mà nói, chính là tai hoạ ngập đầu, nhưng đối với Nhị Lang thì sao? Mặc dù có điểm vô hại nhưng cũng chẳng có lợi ích bao nhiêu đâu.



Độc Cô Vũ nói rất thong thả, lời nói rành mạch rõ ràng, toát lên tư vị khiến người khác tin phục. Y cũng không phải một kẻ ngu ngốc, nếu y ngu xuẩn, cho dù y là trưởng tôn chính thất, cũng không có khả năng ngồi trên vị trí này, bất kể là sau lưng y có tiểu muội tương trợ.



Đại tộc Thế gia có thể kế thừa ngàn năm, tự nhiên có đạo sinh tồn này, bọn họ tôn kính trưởng chế độ, nhưng nếu trường tử đích phòng là một kẻ rác rưởi, vậy cũng sẽ không chút do dự vứt bỏ y.



- Nguyên nhân kỳ ngộ lần này, Nhị Lang lại không nắm bắt lấy, cho nên rất nhiều người vốn không liên quan đến việc này nhưng lại có thể lợi dụng thời thế này, từ đó thu được lợi ích. Như là Nhị Võ, Nhị Trương, Thái Bình, Thế gia môn phiệt, quyền thần quý thích, mỗi một người thấy lợi mà hành động, nhưng Nhị tại hết thảy lại không lấy được chút lợi từ chỗ đó.



Như Trần Thắng Ngô Quảng giơ gậy tạo phản. Thành tựu vẫn là Lưu Bang thống trị và Hạng Võ anh danh thiên cổ. Tình huống như này, từ xưa tới nay người khởi xướng gió mưa nhưng cuối cùng lại vì các loại nguyên nhân mà xuống dốc, còn những nhân vật nhỏ năm xưa đi theo phụ tá nhưng cuối cùng lại trở thành người đạt thành chuyện lớn.



Lại đến triều ta, Hoàng Thái tử Lý Thừa Kiến cùng với Thứ tử Ngụy Vương Lý Thái tranh giành kế thừa, cuối cùng lại làm cho một Cao Tông Hoàng đế được lợi. Những người như Lưu Bang, Hạng Võ, Cao Tông từ nhỏ số mệnh đã tốt, ngồi một chỗ không cần tranh giành không cần thưởng đoạt, tự khác có ý trời đem lợi ích to lớn như thế chắp tay dâng cho họ sao? Đơn giản là, bọn họ có thể phán đoán cơ hội chuẩn xác. Nắm được cơ hội, lợi dụng thời thế, không nên xuất đầu thì che giấu thật kín kẽ, lúc nên xuất thủ thì tuyệt đối không do dự. Bởi vậy, lại có được trợ giúp của số mệnh, trợ giúp của thời thế, nếu không sao có thể đạt thành đại nghiệp! Nhị Lang là anh hùng, đáng tiếc cơ hội tốt như thế nhưng Nhị Lang lại bỏ qua, Độc Cô thế gia ta có thể trợ giúp Nhị Lang lợi dụng thời thế!



Dương Phàm sờ sờ mũi, mỉm cười nói:



- Độc Cô huynh nói làm tại hạ nhiệt huyết sôi trào. Nhưng....Độc Cô huynh thật sự biết ta muốn gì sao? Muốn cùng nhau lại chuyện lớn, phải cùng chung chí hướng mới có thể đi đến lâu dài!



Độc Cô Vũ nói:



- Ngươi không nói, ta cũng đoán được đại khái. Nhị Lang với Thẩm Mộc là bằng hữu, chi ít không phải là trung thần với Nữ đế, mà muốn giúp đỡ Lý Thị, khôi phục lại giang sơn Đại Đường. Đây là một trong những nguyện vọng của Nhị Lang đúng không? Điểm này, chúng ta có được coi là cùng chung chí hướng rồi!



Nhị Lang thân là mệnh quan triều đình, có thể đồng mưu với Thẩm Mộc, nói rõ ngươi cũng có thể truy cầu của bản thân, có lẽ điều ngươi muốn mưu cầu không phải là quyền lực danh lợi, thế nhưng không thể nghi ngờ, ngươi muốn làm được việc thì phải cần quyền lực, điểm này, chỉ cần chúng ta hợp tác, ngươi có thể tiến thêm một bước đạt tới mục tiêu của ngươi. Sai! Mà là...càng nhanh hơn!




- Đương nhiên là chủ ý của ta rồi! Mà ta là Gia chủ của Độc Cô thế gia, ý của ta chính là ý của toàn bộ Độc Cô thế gia, ta sẽ dốc toàn bộ gia tộc trợ lực người làm việc!



Dương Phàm do dự nói:



- Sợ rằng không hợp với quy của của sĩ tộc Sơn Đông.



Độc Cô Vũ cười lạnh nói:



- Quy củ chính là dùng để phá vỡ! Sĩ tộc Sơn Đông từ Hán Tấn đến nay phá quy củ còn chưa nhiều sao?



Dương Phàm cười ha hả nói;



- Được! Độc Cô huynh thật sự làm ta dao động rồi, nhưng trước tiên ta phải chứng kiến năng lực của các ngươi đã!



Độc Cô Vũ cũng bật cười:



- Đương nhiên rồi!



Dương Phàm lại nói:



- Ta không ở lại đây lâu lắm, nhiều nhất chỉ một tháng thôi rồi phải quay về Lạc Dương rồi.



Độc Cô Vũ vui vẻ nói:



- Thời gian không là vấn đề, khoảng cách không là vấn đề! Huống chi...tiểu....Tiểu huynh đã sớm bắt tay chuẩn bị rồi, có thể không đến một tháng là thấy được kết quả!