Say Mộng Giang Sơn
Chương 669 : Cáo già xảo quyệt
Ngày đăng: 20:57 18/04/20
Lai Tuấn Thần là Kinh Triệu Doãn kiêm Ti Nông Thiếu Khanh, hai cái chức quan này, về tương đối mà nói, đương nhiên là Kinh Triệu Doãn quyền lực lớn hơn, đây cũng là chức vị mà Lai Tuấn Thần quan tâm nhất nhất, bởi vậy mấy ngày nay y luôn luôn bàn giao công vụ ở chức Kinh Triệu Doãn, đặc biệt là những ngày cuối năm, sự vụ lại càng phong phú, cho nên cho đến hôm nay mới đến Ti nông tự báo danh.
Lai Tuấn Thần đang ở trong Thiêm áp phòng của y lật một ít công văn còn đọng lại, y phụ trách sự vụ vốn đã dần quen thuộc, Đường Tiêu Hiểu bỗng nhiên đẩy cửa tiến vào, cười ha hả, nói:
- Lai thiếu khanh, sự vụ trong tay còn ứng phó được sao?
Lai Tuấn Thần ngẩng đầu, thấy là quan lớn cuả bản nha tới rồi, vội đứng lên nói
- Đại ti nông!
Đường Tiêu Hiểu cười dài mà nói:
- Từ Ti nông tự này mà nói, Lai hiền đệ là cấp dưới của Đường mỗ, nhưng nếu tính theo chức Kinh Triệu Doãn, ta và ngươi cùng điện vi thần, không thể phân cao thấp, cũng đừng có khách khí như vậy. Sự vụ bên Kinh Triệu Doãn kia của Lai hiền đệ thật bận rộn, nếu mà bận quá, việc bên này có thể cho bọn thủ hạ một ít, Minh Hi và Lý Quân hai vị này là Ti nông lệnh, đều là người ở Ti nông tự nhiều năm, kinh nghiệm phong phú, vi huynh cố ý đem bọn họ đưa đến bên người hiền đệ, có thể làm trợ thủ đắc lực của đệ, thay đệ chia sẻ một ít.
Lai Tuấn Thần cười hì hì nói:
- Làm phiền Đại ti nông chiếu cố, tiểu đệ mới đến, mọi việc mong rằng Đại ti nông chỉ bảo nhiều hơn!
Đường Tiêu Hiểu cười ha hả, nói:
- Chỉ bảo thì không dám, ta và ngươi hai người đồng tâm hiệp lực, xử lí tốt Ti nông tự nàyTi nông tự , chớ xảy ra nhiễu loạn gì làm cho bệ hạ không vui vẻ là được rồi.
Đường Tiêu Hiểu nói xong, từ trong tay áo lấy ra một bản công hàm, đưa cho Lai Tuấn Thần nói:
- Lai hiền đệ, ngươi tới lại nhìn cái này.
Lai Tuấn Thần tiếp nhận bản công hàm kia nhìn , cũng là một bản thông báo của chính sự đường đưa xuống, mệnh cho Ti nông tự tăng cường tuần tra khắp các nơi lúc đầu xuân và Tết Thượng Nguyên, cung ứng cho cung đình không được chậm trễ, Lai Tuấn Thần đối với sự vụ phương diện này quả thật không hiểu rõ lắm. Liền thỉnh giáo Đường Tiêu Hiểu:
- Đại ti nông, đây là?
Đường Tiêu Hiểu nói:
- Cung đình rất nhiều cung phụng, đều là tới từ các cấp dưới như Ti nông tự , giam, nhà kho, uyển, trong lúc quá niên, những cung phụng đó không được có chút gì sơ xuất, cho nên đợt này mỗi năm, chủ quan bọn ta cần phải đi đến mỗi chỗ một chút, kiểm tra một chút tình huống dự trữ, bảo đảm cung cấp không xảy ra vấn đề.
Vệ Toại Trung suy nghĩ một chút, vẻ mặt đau khổ nói:
- Phủ Doãn, hắn là Thang Giám Ôn Tuyền không cung ứng cho chúng ta nơi dừng chân, ẩm thực, chúng ta nên làm thế nào mới tốt? Chuyến đi này, không phải làm mất mặt Phủ Doãn ngươi sao?
Lai Tuấn Thần khinh thường nói:
-Chỉ là một Thang Giám Ôn Tuyền, làm gì được Lai Tuấn Thần ta? Ta bây giờ là thượng ty trực tiếp của hắn!
Vệ Toại Trung nói:
- Đúng vậy, đúng vậy, khẩu khí này, chúng ta đương nhiên là phải ra mặt. Nhưng, cho dù vào ở Long Môn cung thất, ẩm thực, ca múa, tất cả sự vật cần thiết cho tiệc rượu này, bây giờ không kịp chuẩn bị nữa rồi?
Lai Tuấn Thần nghe xong nhìn cánh cửa mở rộng, sắc trời đã mờ tối, không khỏi nhíu mày, ác thanh ác khí mà nói:
- Thế thì làm sao? Chẳng lẽ muốn bản quan ngày mai tự chuẩn bị rượu và thức ăn, đi cả quãng đường dài đem đến Long Môn?
Vệ Toại Trung vội vàng cười trừ nói:
- Làm sao có thể như vậy chứ? Phủ Doãn không nên gấp gáp, Toại Trung sẽ nghĩ cách.
Vệ Toại Trung cúi đầu, sau khi cẩn thận cân nhắc một lúc lâu, đột nhiên vỗ đùi nói:
- Ta có cách rồi!
Lai Tuấn Thần liếc nhìn hắn nói:
- Như thế nào?
Vệ Toại Trung cười ha hả, đắc ý nói:
- Phủ Doãn chớ cần hỏi nhiều, ngày mai chỉ cần an tâm đến Long Môn ăn uống tiệc rượu, những chuyện khác tất cả để ta lo! Phủ Doãn yên tâm, Vệ Toại Trung ta ra tay, nhất định sẽ giải quyết ổn thỏa chuyện này, làm cho “Thiêu Vĩ Yến” này của ngươi nở mày nở mặt!