Show Ân Ái Đều Phải Chết
Chương 217 : Ngủ đến mức số liệu tràn cả ra
Ngày đăng: 15:11 19/04/20
05
Một tiếng sau, hai người vẫn dây dưa cùng một chỗ. Trong lúc tình cảm mặn nồng, Tần Mộ Vũ lướt môi hôn ra sau gáy Hội Trần, đặt xuống một dấu ấn đỏ chói đầy ái muội ngay trên làn da trắng nõn của đối phương.
[ Trạng thái ] Máu của Hội Trần -1.
Hội Trần: “…”
“Người em ngọt quá.” Tần Mộ Vũ thấp giọng nỉ non, lại liên tiếp đặt xuống một chuỗi dấu hôn.
[ Trạng thái ] Máu Hội Trần -1.
[ Trạng thái ] Máu Hội Trần -1.
…
“Anh có thể ôn nhu một chút không hả?” Hội Trần dùng thanh âm đã có chút khàn khàn mà kháng nghị, “Rụng máu em kìa…”
“Hửm –” Tần Mộ Vũ cúi đầu chặn lại bờ môi của người bên dưới, động tác lại càng mạnh mẽ hơn, chiếc giường bằng gỗ Hoa Lê đắt nhất thương thành cũng chịu không nổi mà vang lên từng hồi kẽo kẹt.
[ Trạng thái ]Máu Hội Trần -5.
[ Trạng thái ] Máu Hội Trần -5.
Hội Trần bị hoạt động của người trên thân làm cho bắt đầu rên rỉ trong nức nở: “Chậm một chút… Nhẹ thôi! Chịu không nổi… A!”
Tần Mộ Vũ phát ra một tiếng gầm nhẹ trong cổ họng, gắt gao ghì chặt Hội Trần vào ngực, cả hai đồng thời đạt tới cao trào. Khi sung sướng cực độ qua đi, cảm giác mệt mỏi và uể oải lập tức lan tràn ra khắp toàn thân, Tần Mộ Vũ xuống khỏi người Hội Trần, nghiêng mình đem đôi phương kéo vào lồng ngực, đắp chăn lên, cùng hắn kề tai chạm tóc mà nằm.
[ Trạng thái ] Tinh lực Hội Trần -500.
[ Trạng thái ] Tinh lực Tần Mộ Vũ -500.
Hội Trần trừng mắt nhìn dòng chữ của hệ thống đang trôi nổi trên đỉnh đầu, lại đảo mắt nhìn thanh trạng thái biểu thị tinh lực đã cạn sạch của mình, oán giận nói: “Một ngày chỉ có thể hồi phục tổng cộng 1000 tinh lực, sáng sớm một lần, giữa trưa một lần thế là lập tức về không, cái game rách nát này còn có thể ngon hơn được nữa hay không vậy?”
Tần Mộ Vũ cười nhẹ: “Một ngày hai lần vẫn không đủ? Em muốn ba lần hả?”
Hội Trần nhéo lên lưng người kia một cái, vội vàng diễn giải: “Ý của em là em còn muốn làm những việc khác nữa, cường hóa trang bị, nấu đồ ăn, nuôi súc vật… tất cả đều cần tinh lực, ai thèm một ngày ba bận với anh chứ?”
Tần Mộ Vũ trầm ổn mà gật gật đầu: “Oh.”
Hội Trần rơi xuống cái hồ bên dưới thác nước, vội vàng dùng “Khinh công” bước trên những chiếc lá sen để chạy lên bờ, sau đó ngồi xuống ở cạnh cổng để chậm rãi hồi lại lượng máu đã bị đám người phe đối địch đánh đến sắp cạn queo.
Chung quanh hắn không có một game thủ nào, chỉ có hai NPC canh cổng, lần lượt là “Thủ vệ Môn phái Thiên Lan – Đệ tử A” và “Thủ vệ Môn phái Thiên Lan – Đệ tử B”.
Hội Trần ngồi được một lát, máu liền hồi đầy vì thế đứng dậy định rời đi. Thế nhưng đúng vào lúc ấy, kênh Tán gẫu cận bỗng nhiên nhảy lên một dòng chữ.
[ Tán gẫu cận ] Thủ vệ Môn phái Thiên Lan – Đệ tử A: “Tôi là ai? Tôi ở đâu? Tôi đang làm cái gì?”
[ Tán gẫu cận ] Hội Trần: “…”
Cho tới bây giờ hắn cũng chưa từng tới cổng vào môn phái Thiên Lan, cho nên phản ứng đầu tiên chính là: đây chắc là lời thoại cố định của NPC gác cổng đi. Lúc ấy, hắn còn không khỏi nảy sinh cảm giác kính nể vì cái lời thoại tràn đầy hơi thở triết học này.
Để xác nhận, Hội Trần dùng chuột chọt một cái vào Thủ vệ Môn phái Thiên Lan – Đệ tử B.
[ Tán gẫu cận ] Thủ vệ Môn phái Thiên Lan – Đệ tử B: “Người tới là ai?”
Hội Trần lại chọt.
[ Tán gẫu cận ] Thủ vệ Môn phái Thiên Lan – Đệ tử B: “Người tới là ai?”
Hội Trần chọt tiếp.
[ Tán gẫu cận ] Thủ vệ Môn phái Thiên Lan – Đệ tử B: “Người tới là ai?”
Hội Trần vẻ mặt mờ mịt mà dùng chuột chọt sang Thủ vệ Môn phái Thiên Lan – Đệ tử A, cụ thể vị trí con trỏ chuột chọt vào chính là bên lườn của đệ tử A.
[ Tán gẫu cận ] Thủ vệ Môn phái Thiên Lan – Đệ tử A: “Đừng đụng, ngứa chết.”
[ Tán gẫu cận ] Hội Trần: “Mi đây là có chuyện gì?”
Gõ xong dòng chữ, trái tim Hội Trần bỗng nhiên kinh hoàng mà đập thùm thụp, hắn lại dùng chuột chọt lên người Thủ vệ Môn phái Thiên Lan – Đệ tử A một lần nữa.
[ Tán gẫu cận ] Thủ vệ Môn phái Thiên Lan – Đệ tử A: “Ấy, thiếu hiệp, sao ngài lại sờ vào nơi đó…”
Hội Trần xanh mặt, đem con trỏ chuột dịch khỏi hạ bộ của đệ tử A.
Không bình thường! Cái NPC này không bình thường!