Siêu Cấp Binh Vương

Chương 115 : Tần Nguyệt Nổi Giận

Ngày đăng: 10:56 30/04/20


Nghe được Diệp Khiêm nói, Jack không khỏi có chút sửng sốt, cái này cũng không giống như tác phong của lão đại a, không phải chỉ là một tên Âu Dương Thiên minh thôi sao, vậy mà lại để cho hắn khẩn trương như vậy. Vừa gọi điện thoại không có bao lâu, hiện tại lại gọi điện thoại hỏi có tin tức của Âu Dương Thiên Minh hay không. Bất quá, dù sao cũng đi theo Diệp Khiêm đã thật, lại được xưng tụng là mưu sĩ đệ nhất của Nanh Sói, rất nhanh liền hiểu được, chỉ sợ là đã xảy ra chuyện gì.



"Đã phái người đi tìm hiểu rồi, tạm thời còn không có tin tức. Lão đại, ngươi yên tâm, trước ngày mai nhất định đem tiểu tử kia móc ra." Jack kiên định nói, "Lão đại, có phải là đã xảy ra chuyện gì hay không?"



Diệp Khiêm nhẹ nhàng "Ừ" một tiếng, hồi đáp: "Ta có người bằng hữu ngày hôm qua mất tích, ta hoài nghi là Âu Dương Thiên Minh làm. Phải mau chóng tìm được Âu Dương Thiên Minh, ta lo lắng thời gian dài sẽ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn."



Diệp Khiêm tại Hoa Hạ có thể có mấy người bằng hữu? Jack thế nhưng mà biết rỏ ràng, hơn nữa rất hiển nhiên Âu Dương Thiên Minh cũng sẽ không ngốc đi bắt cóc một người nam nhân, rất rõ ràng bằng hữu trong miệngDiệp Khiêm nhất định là nữ nhân của lão đại. Đường đường là nữ nhân của thủ lĩnh Nanh Sói Lang Vương Diệp Khiêm lại bị bắt cóc, chuyện này nếu như truyền đi, mặt mũi của Nanh Sói toàn bộ bị ném xuống sông. Nếu như lại để cho Triệu Nhã xảy ra chuyện gì, Nanh Sói về sau không còn mặt mũi gặp người khác. Biết chuyện đã nghiêm trọng, Jack sợ nói gấp: "Ta lập tức tăng số người đi thăm dò, nhất định sẽ mau chóng tìm ra Âu Dương Thiên Minh."



"Ừ!" Có chút lên tiếng, Diệp Khiêm cúp điện thoại. Bây giờ có thể làm cũng chỉ có thể là chờ đợi, Diệp Khiêm ngược lại cũng không lo lắng cho an toàn tính mạng của Triệu Nhã, nếu như nàng thật là bị Âu Dương Thiên Minh bắt đi, người mà Âu Dương Thiên Minh muốn đối phó là mình, tin tưởng cũng sẽ không hành hạ Triệu Nhã. Chỉ là, Triệu Nhã dù sao vẫn là thiên kim tiểu thư chưa ăn qua đau khổ, vạn nhất Âu Dương Thiên Minh hành hạ nàng, đây cũng là điều Diệp Khiêm không muốn thấy.



Vừa quay người lại, phát hiện Tần Nguyệt đứng sau lưng mình, Diệp Khiêm không khỏi sửng sốt. Xem ra chính mình vừa rồi quá mức quan tâm chuyện của Triệu Nhã, cho nên không có phát hiện ra Tần Nguyệt đứng sau lưng mình. Có chút sửng sốt, Diệp Khiêm nói: "Ngươi cũng nghe thây?"




"Ta nói cho các ngươi biết, người kia sinh viên của lớp chúng ta, tên hình như là Diệp Khiêm. Người này rất ngưu bức, từ ngày chuyển trường đến giờ, ta chỉ thấy hắn có hai lần, một lần là ngày mà hắn chuyển trường, hôm nay là lần thứ hai."



"Sinh viên? Chơi cô trò yêu nhau a, thật đúng là không có nhìn ra nguyên lai Tần lão sư yêu thích loại này."



"Ai, một đóa đẹp như vậy, lại bị một đầu ngưu ăn, cái thế đạo gì thế này."



Diệp Khiêm thính giác rất nhạy cảm, những lời kia tự nhiên là toàn bộ nghe vào tai, có chút mà cười cười, cố ý xích lại gần Tần Nguyệt. Tần Nguyệt không rõ ràng cho lắm, thấy Diệp Khiêm càng ngày càng xích lại gần, không khỏi có chút sửng sốt, kinh ngạc nhìn hắn một cái, bất quá cũng không nói gì.



Ăn cơm trong không khí buồn bực, Tần Nguyệt từ đầu đến cuối một câu cũng không có nói. Mỗi khi Diệp Khiêm muốn nói cái gì, nha đầu kia liền ngẩng đầu trừng Diệp Khiêm, Diệp Khiêm đành phải ngoan ngoãn ngậm miệng lại. Cuối cùng Diệp Khiêm đành mặt dày mày dạn làm trò hề, thế nhưng mà Tần Nguyệt cũng không có biểu hiện gì khác ngoài khuôn mặt lạnh băng, làm cho Diệp Khiêm thất vọng không thôi.