Siêu Cấp Binh Vương

Chương 119 : Tâm Lý Vặn Vẹo

Ngày đăng: 10:56 30/04/20


Súng Bắn Tỉa, thường thường được người xưng là thích khách, bọn hắn cũng rất ưa thích xưng hô như vậy. Điều kiện trở thành Súng Bắn Tỉa cùng thích khách giống nhau, tỉnh táo, bình tĩnh, một kích tất trúng. Một tay súng bắn tỉa, súng của hắn giống như là kiếm của thích khách, phải dùng tánh mạng của mình đi quý trọng cùng bảo vệ nó, như vậy mới có thể phát huy ra uy lực lớn nhất, đó gọi là Nhân Kiếm Hợp Nhất, chỉ là bọn hắn thì gọi là Nhân Thương Hợp Nhất.



Giao Tuấn Sinh không nhớ rõ chính mình đã bao lâu không có sờ súng rồi, bưng lên súng ngắm chốc lát, nhịn không được trong nội tâm có chút kích động. Đối với một tay Súng Bắn Tỉa mà nói, súng là tánh mạng của bọn hắn. Có thể một lần nữa cầm súng ngắm, Giao Tuấn Sinh không khỏi cảm thán không thôi.



"Vừa tay sao?" Mặc Long hỏi.



Gật gật đầu, Giao Tuấn Sinh hồi đáp: "Thật lâu không có đụng súng rồi, có chút kích động."



Mặc Long tuy là lần đầu tiên cùng Giao Tuấn Sinh gặp mặt, bất quá đều là Súng Bắn Tỉa hắn hiểu cảm giác của Giao Tuấn Sinh, nếu để cho hắn thời gian dài không sờ súng hắn cũng sẽ có chút không quen."Súng nhắm Barret - M99 do Mỹ sản xuất, súng dài 1480 MM, nặng 12kg, tầm sát thương 1500m, độ chính xác cao, lực phản chấn thấp." Mặc Long chậm rãi nói.



"Diệp Khiêm xảy ra chuyện gì sao?" Giao Tuấn Sinh hỏi.



Lắc đầu, Mặc Long hồi đáp: "Không biết, bất quá lão đại nói chúng ta đến địa phương sẽ tự nhiên rỏ ràng." Sau đó ánh mắt chậm rãi chuyển hướng Giao Tuấn Sinh, hỏi: "Ngươi từng là đại đội trưởng đội đặc chủng Nanh Sói Hoa Hạ?"



Giao Tuấn Sinh có chút sửng sốt, phát hiện mình vừa rồi lúc vuốt ve súng bắn tỉa lơ đãng lộ ra hình xăm trên cánh tay. Cái hình xăm này, người bình thường căn bản là sẽ không nhận thức, coi như là người trong quân đội Hoa Hạ nếu như không phải thành viện đội đặc chủng Nanh Sói hoặc một ít sĩ quan cao cấp, cũng căn bản không biết cái ý nghĩa của hình xăm này. Lúc trước Diệp Khiêm liếc thấy hình xăm liền đoán được, hôm nay Mặc Long cũng vậy. Giao Tuấn Sinh biếti, Diệp Khiêm nhất định là không đem chuyện của mình nói cho người khác biết, chính là nói Mặc Long cùng Diệp Khiêm giống nhau. Cùng Nanh Sói tựa hồ có quan hệ nào đó.
Diệp Khiêm đổ mồ hôi, cảm thông cho chuyện Âu Dương Thiên Minh bị đãi ngộ trong tù, bị người ta cường bạo cúc hoa, cho nên mới biến thành như bây giờ, có tâm lý biến thái."Có chiêu gì ngươi cứ sử dụng với ta, không cần dùng một nữ nhân uy hiếp ta, ngươi không cảm giác mình như vậy căn bản không phải là nam nhân sao?" Diệp Khiêm hừ một tiếng, nói.



"Con mẹ nó chứ hiện tại ta còn có thể xem như là nam nhân sao?" Âu Dương Thiên Minh cuồng loạn quát, "Nỗi khổ mà ta chịu qua, ta muốn ngươi hoàn trả gấp trăm lần nghìn lần. Ngươi yêu thích nàng đúng không? Tốt, ta sẽ cho người tra tấn nàng, cho ngươi cảm thấy sự vô năng nhu nhược của bản thân mà xấu hổ. Ha ha!" Nói xong, Âu Dương Thiên Minh hướng Triệu Nhã đi tới.



"Hỗn đãn, ngươi đừng tới đây, ngươi đừng tới đây." Triệu Nhã nhìn Âu Dương Thiên Minh từng bước đến gần, hoảng sợ quát.



"Dừng tay, Âu Dương Thiên Minh, ngươi đừng làm xằng bậy." Diệp Khiêm cuống quít kêu lên, "Ngươi muốn đối phó ta như thế nào, thì trực tiếp xông đến ta."



"Ngươi đang cầu xin ta sao? Ừ? Mau cầu xin ta đi" Âu Dương Thiên Minh xoay người, nhìn Diệp Khiêm đắc ý nói.



Có chút cắn cắn bờ môi, Diệp Khiểm nói: "Vâng, coi như ta cầu xin ngươi. Chuyện này căn bản là không liên quan đến nàng, ngươi muốn như thế nào thì cứ hướng về phía ta là được rồi, đừng làm khó nàng."



"Cầu xin ta? Ngươi đang cầu xin ta? Thế nhưng mà ta một chút cũng không cảm giác thấy thành ý của ngươi nha." Âu Dương Thiên Minh nói. Vừa nói vừa nhìn người bên cạnh Diệp Khiêm có ý bảo, người nọ gật gật đầu, đem dao găm trong tay đưa tới.