Siêu Cấp Binh Vương
Chương 232 : Nắm Chắc Thắng Lợi Trong Tay
Ngày đăng: 10:57 30/04/20
Diệp Khiêm đầu đầy hắc tuyến, yêu nữ nói như thế để cho Diệp Khiêm có chút không biết phải làm sao. Sau nửa ngày sửng sốt, Diệp Khiêm mới ấp úng nói: "Ta nói nhưng... Nhiên tỷ a, tình cảm của chúng ta sao có thể dùng để giao dịch."
Tống Nhiên nhưng lại không thèm để ý nói: "Tốt đệ đệ, ta đây là gọi biết thời biết thế nha. Ta biết rõ ngươi đối với ta đã sớm có tâm làm loạn rồi, cho nên ta chủ động hiến thân, ta sẽ săn sóc ngươi ah."
"Biết rõ Nhiên tỷ tốt, thế nhưng mà... Thế nhưng mà cái này... Cái này cũng có chút quá nhanh đi, ta có chút không chịu đựng nổi ah." Diệp Khiêm xấu hổ nói.
"Hì hì, ngươi có phải lo ngươi không chịu nổi ta? Không có sao, tỷ tỷ trước tiên sẽ hầm cách thủy chút ít thuốc bổ cho ngươi bồi bổ, đến lúc đó tỷ tỷ cam đoan ngươi có thể thi triển hết hùng phong nam nhân ah." Tống Nhiên ranh mãnh nói.
Diệp Khiêm có chút dở khóc dở cười, thật sự không biết lấy cái gì để hình dung yêu nữ này rồi, bất đắc dĩ thở dài. Tuy hai người đã từng tắm chung, ngủ chung, thế nhưng mà mỗi lần tại bước cuối cùng đều không thể bước qua, đây cũng không phải bởi vì Diệp Khiêm là chính nhân quân tử, thật sự là mỗi lần đến thời khắc đó Diệp Khiêm đều cảm giác thấy thiếu một điểm gì đó.
Tống Nhiên cũng chưa từng có bắt Diệp Khiêm hứa hẹn với nàng điều gì, theo nàng, hứa hẹn của Diệp Khiêm cũng giống như một người nam nhân bò tới bộ ngực trắng phau của nữ nhân dỗ ngon dỗ ngọt, quá rẻ không đáng một đồng xu. Cũng không phải bởi vì Diệp Khiêm không có thực hiện lời hứa của mình, thật sự là trong nội tâm nàng kỳ thật đối với nam nhân có một loại kháng cự, tuy lúc đối mặt Diệp Khiêm nàng tựa hồ rất cởi mở, nhưng đến thời khắc mấu chốt thì nàng vẫn nhịn không được sinh ra một tia cảm xúc chống cự. Có đôi khi chính nàng cũng cảm thấy lẫn lộn, không biết mình rốt cuộc là bị làm sao.
Tống Nhiên biết rõ chừng mực, có chút nở nụ cười, nói: "Tốt đệ đệ, không đùa ngươi nữa. Nói đi, đến cùng là chuyện gì?"
"Hiện tại có người tại thị trường chứng khoán chèn ép giá cổ phiếu sản nghiệp của ta, có chút phiền phức, giá cổ phiếu ngày hôm nay liên tục hạ xuống. Lúc kết thúc phiên giao dịch, giá cổ phiếu đã rớt xuống rất nhiều điểm." Diệp Khiêm nói.
Tống Nhiên không khỏi sửng sốtt, nói: "Không thể nào, giá cổ phiếu của tập đoàn Hạo Thiên rất ổn định a, mặc dù có chút chấn động cao thấp, nhưng đều trong phạm vi cho phép."
"Không phải giá cổ phiếu tập đoàn Hạo Thiên, ta nói là sản nghiệp của ta ở thành phố Nam Kinh." Diệp Khiêm nói.
"Ừ? Ngươi mới đi thành phố Nam Kinh vài ngày, mà công ty đã lên thị trường chứng khoán rồi à? Tốt đệ đệ, nguyên lai ngươi thâm tàng bất lộ ah." Tống Nhiên có chút kinh ngạc, tiếp mà nói móc.
"Nhiên tỷ, ngươi cũng đừng nói móc ta. Chuyện rất dài dòng, về sau lại chậm rãi nói với ngươi. Ngươi trước giúp ta chuyện này rồi nói sau." Diệp Khiêm nói.
Diệp Khiêm sửng sốt, kỳ thật trong lòng của hắn tinh tường, tuyệt đối không phải đơn giản như vậy. Há to miệng, lời nói đến bên miệng lại vẫn không có nói ra.
Triệu Nhã có chút thất vọng, có chút đắng chát nở nụ cười, đứng lên, nói: "Anh yên tâm đi, em biết cách bảo vệ mình. Hi vọng anh có thể nắm chặt cơ hội này, không để cho em thất vọng." Nói xong, quay người đi ra ngoài.
Nhìn thấy bóng lưng của Triệu Nhã xa dần, Diệp Khiêm muốn nói lại thôi.
Chính vào lúc này, Ngô Hoán Phong từ cửa ra vào đi đến, lúc trông thấy Triệu Nhã có chút sửng sốt, sau đó nhẹ gật đầu. Triệu Nhã hướng hắn nở nụ cười, đi ra ngoài.
"Khổ cực ngươi rồi, ngồi đi!" Diệp Khiêm nhìn Ngô Hoán Phong, nói.
Ngô Hoán Phong gật đầu, ngồi xuống. Diệp Khiêm hỏi tiếp: "Như thế nào rồi? Mọi chuyện thuận lợi khộng?"
Lắc đầu, Ngô Hoán Phong nói: "Lúc ta đến nhà của Cố Minh Hùng, hắn đã chết, hơn nữa đầu của hắn cũng không trông thấy, xem ra là bị người giết hắn mang đi."
Diệp Khiêm hơi sững sờ, lông mày nhíu lại, lẩm bẩm nói: "Tại sao có thể như vậy? Ai làm?"
Ngô Hoán Phong lắc đầu. Diệp Khiêm lông mày không khỏi khóa lại với nhau, Cố Minh Hùng vậy mà bị người giết, hơn nữa còn là ngay tại lúc này, Diệp Khiêm có chút không rõ ràng cho lắm, là người nào cùng Cố Minh Hùng có cừu hận lớn như vậy, sau khi giết hắn còn lấy đầu của hắn mang đi. Chu Thiện? Tô Kiến Quân? Có lẽ không có khả năng a, Cố Minh Hùng đối với bọn họ mà nói có lẽ còn có giá trị lợi dụng, bọn hắn sẽ không ngay tại lúc này giết hắn đi, như vậy chẳng phải đối với việc lung lạc những quản lý sản nghiệp của Diệp Khiêm sẽ bất lợi sao?
Là có người đang âm thầm trợ giúp mình sao? Thế nhưng mà Diệp Khiêm thật sự lại không thể nghĩ ra là người nào làm như vậy. Hít thật sâu một hơi, Diệp Khiêm nói: "Được rồi, bất kể là ai làm, chuyện này đối với chúng ta trăm lợi mà không có một hại. Đúng rồi, ta vừa rồi gọi điện thoại cho Nhiên tỷ, nàng buổi sáng ngày mai sẽ đáp máy bay tới đây, ngươi giúp ta đi đón nàng."
"Ừ!" Ngô Hoán Phong nhẹ gật đầu, nói.